Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn phía trên ngôi chùa cổ, một tấm biển bằng sắt mục nát được treo trên đó, bên trên có vài chữ khá mờ: Chùa Đại Đạo.
Chùa Đại Đạo?
Nhìn thấy mấy chữ này, Diệp Quân nhíu chặt mày, cảm thấy nghi ngờ, lẽ nào có liên quan đến chủ nhân bút Đại Đạo?
Chấp Kiếm Nhân nhìn tấm biển sắt đó, ánh mắt cũng hiện lên vẻ ngờ vực.
Diệp Quân không nghĩ nhiều, hắn bế Chấp Kiếm Nhân đi vào trong chùa, trong chùa chỉ có một bức tượng điêu khắc nhưng không phải là tượng của hòa thượng mà là một bức tượng của người đàn ông tay cầm bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo.
Tay trái chủ nhân bút Đại Đạo cầm bút Đại Đạo, bàn tay phải hướng xuống dưới như đang trấn áp gì đó.
Nhìn thấy bức tượng của chủ nhân bút Đại Đạo, sắc mặt Diệp Quân sầm lại, nơi này quả nhiên có liên quan đến chủ nhân bút Đại Đạo, lẽ nào cấm chế phong ấn nơi này là do chủ nhân bút Đại Đạo để lại?
Khi nhìn thấy bức tượng này, Chấp Kiếm Nhân cũng nhíu chặt mày.
Diệp Quân nhẹ nhàng đặt Chấp Kiếm Nhân xuống, tay phải buông ra khỏi phần bụng Chấp Kiếm Nhân, sau đó tránh sang một bên, cách Chấp Kiếm Nhân một đoạn, hắn tương đối sợ người phụ nữ này.
Chấp Kiếm Nhân nhìn Diệp Quân tỏ ra phòng bị cũng không nói gì, chỉ cười nhạo.
Diệp Quân cũng hơi đau đầu với người phụ nữ này, hắn xoay người nhìn ra bên ngoài ngôi chùa, lúc này sắc trời bên ngoài đã dần tối, màn đêm sắp buông xuống.
Diệp Quân suy tư một lúc rồi nói: “Chúng ta chỉ có thể tạm thời nghỉ ngơi ở đây một đêm rồi”.
Nói rồi hắn lấy một ít cỏ khô trong điện rồi đốt lên, hai người ngồi quanh ngọn lửa.
Ánh lửa xuất hiện, nhiệt độ trong điện lập tức trở nên ấm hơn.
Diệp Quân lấy một miếng gỗ vụn bỏ vào trong đống lửa, sau đó liếc nhìn Chấp Kiếm Nhân, hắn nhìn vết máu trên chân của Chấp Kiếm Nhân, cảm thấy hơi khó hiểu, chẳng lẽ trước đó hắn đã làm nàng ta bị thương sao?
Không có ấn tượng!
Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, sắc mặt Chấp Kiếm Nhân trở nên lạnh lùng, tức giận nói: “Nhìn cái gì mà nhìn? Hả? Đẹp lắm sao?”
Diệp Quân vội thu hồi ánh mắt, sau đó chuyển chủ đề: “Tỷ có suy nghĩ với nơi này không?”
Diệp Quân nghĩ người phụ nữ trước mặt này chắc biết chút gì đó.
Chấp Kiếm Nhân lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Cút!”
Diệp Quân cạn lời, tính tình ngang ngược của người phụ nữ này lại bộc phát rồi.
Bỗng chốc trong điện lại trở nên yên tĩnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!