Diệp Quân cười nhẹ, đang định nói thì lúc này hình nộm phía xa chợt chém vào chàng trai áo trắng, sức mạnh ấy khiến hắn ta bay ra xa nghìn trượng, nhưng nó không đuổi theo hắn ta mà quay lại chém cô gái váy mây.
Thấy hình nộm chém tới, cô gái váy mây biến sắc, cô ấy phất tay áo, một luồng lưu quang bay ra.
Rầm!
Lưu quang vỡ vụn, cô gái váy mây bị hất văng, hình nộm lao về phía trước, dùng kiếm đâm về phía cô ấy, tốc độ của nó thực sự quá nhanh, trong nháy mắt đã tới trước mặt cô ấy.
Mặt cô gái váy mây xám ngắt, cô ấy không thể ngăn được nhát kiếm này!
Nhưng vào lúc này, một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo của cô ấy, ngay sau đó một thanh niên xuất hiện trước mặt cô, hắn chém ra một nhát kiếm.
Bùm!
Nhát kiếm này đã ngăn được hình nộm, nhưng sức mạnh từ thanh kiếm của hình nộm lại đẩy cả Diệp Quân và cô gái váy mây ra xa mấy trăm trượng.
Vừa dừng lại, Diệp Quân nhìn tay phải của mình, tay phải đã rách toác, có thể thấy xương trắng lộ ra.
Sức mạnh vô cùng đáng sợ!
Diệp Quân kinh hãi.
Mà lúc này, hình nộm đó lại đột nhiên biến mất tại chỗ.
Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt, kéo cô gái váy mây sang một bên: “Cô nương, hình nộm này quá mạnh, cô tránh sang một bên đi kẻo bị thương, để ta đối phó!”
Nói xong hắn lao ra.
Phía sau, cô gái váy mây nhìn Diệp Quân lao ra mà sửng sốt.
Diệp Quân không khoanh tay đứng nhìn, cô gái mặc váy mây này tâm địa lương thiện, xứng đáng được hắn cứu.
Sau khi đấu một kiếm với con rối kia, Diệp Quân thầm kinh hãi. Sức mạnh của con rối này vượt khỏi dự liệu của hắn, đương nhiên, hắn cũng thấy phấn khích hơn. Từ sau khi đột phá, hắn đã muốn đấu một trận cho thỏa lòng rồi, xem thử thực lực của mình tới đâu, bây giờ vừa hay có con rối này để luyện.
Diệp Quân đâm một kiếm về phía con rối, tốc độ kiếm cực nhanh, tích tắc đã đâm thẳng về phía cổ họng con rối. Con rối không những không lùi mà còn bước tới, đồng thời đâm kiếm ra, nhát kiếm này cũng đâm về phía cổ họng Diệp Quân, lấy mạng đổi mạng.
Diệp Quân biết cơ thể con rối như tường đồng vách sắt, đao kiếm không đâm thủng, nào dám lấy mạng đổi mạng như nó được chứ? Hắn lập tức lắc người né sang bên, nhưng lúc này, con rối bỗng đổi đâm thành chém, chém kiếm về phía Diệp Quân với tốc độ cực nhanh, Diệp Quân cả kinh vội lấy kiếm đỡ ngang.
Keng!
Nhát kiếm này chém xuống khiến Diệp Quân bị chém lui ra nghìn trượng, vừa dừng lại, khóe miệng hắn đã rướm máu.
Thấy cảnh này, cô gái váy mây hoảng hốt, cô ấy bay tới bên cạnh Diệp Quân, vội hỏi: "Công tử không sao chứ?"