Thấy bị bại lộ, Diệp Quân không nói gì, quay người ngự kiếm bỏ chạy.
Ông lão áo đen nổi trận lôi đình: “Ngươi dám lừa ta à! Đuổi theo, giết hắn!”
Xa xa, Diệp Quân vừa chạy vừa hét: “Con mẹ nó chứ, ta thật sự không lừa ông! Phía sau ta thật sự có chỗ dựa, cô cô ta vô địch, bác ta vô địch, ông nội ta vô địch, cha ta cũng vô địch…”
“Câm miệng!”
Ông lão áo đen cả giận: “Chắc lão phu tin ngươi!”
Diệp Quân: “…”
Giữa núi non mênh mông, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, lúc này hắn đã tăng tốc độ lên đến cực hạn, kiếm không ngừng bay qua núi non vô tận, kiếm khí thi thoảng tản ra có thể chia cắt ngọn núi nghìn trượng làm hai.
Mà sau lưng hắn, ba cường giả cảnh giới Thần Đế đỉnh cao đuổi theo sát nút như cái đuôi sau mông. Ba người cứ thế lao thẳng, bởi vậy nơi bọn họ đi qua, núi lớn liên tục sụp đổ, bụi bặm sỏi đá bay lên trời, mặt đất rung chuyển, vô cùng hãi hùng.
Giờ khắc này Diệp Quân thật sự hơi bực mình, hắn nói thật mà ba ông già kia lại cứ không tin, điều này khiến hắn thật sự cạn lời.
Nhưng cũng khiến hắn sinh lòng nghi ngờ, danh tiếng của cô cô có vẻ không lớn lắm, không chỉ Chân Vũ Trụ không biết, tộc Bác Thiên không biết mà đến cường giả ở đây cũng không biết, đúng là kỳ lạ.
Nhìn ba cường giả đuổi theo sát nút, Diệp Quân không còn cách nào nên chỉ đành trốn trước, vì bây giờ hắn thật sự không thể đánh lại được ba cường giả này.
Ở vũ trụ Quan Huyên, với thực lực hiện tại thì thật ra cảnh giới Thần Đế không phải đối thủ của hắn, nhưng tới đây rồi hắn mới phát hiện, cường giả cảnh giới Thần Đế nơi đây mới là hàng thật giá thật, cường giả ở vũ trụ Quan Huyên và Chân Vũ Trụ không thể sánh kịp.
Có thể tưởng tượng cường giả cảnh giới Đại Đế ở đây chắc chắn còn kinh khủng hơn nữa!
Diệp Quân không suy nghĩ nhiều, một lần nữa tăng tốc, may mà thuật ngự kiếm của hắn nhanh, ba ông lão kia không thể đuổi kịp ngay được. Nhưng hắn cũng biết cứ thế này cũng không phải cách, bởi vì ba ông lão kia đã có ý đuổi theo tới cùng mới thôi.
Đầu Diệp Quân liên tục suy nghĩ cách ứng phó.
Sau lưng Diệp Quân, ông lão áo đen cầm đầu nhìn chằm chằm hắn, lúc này ông ta vừa giận vừa thẹn, thế mà lại bị một thanh niên lừa gạt.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài thì thật sự rất mất mặt!
Dưới cơn giận và thẹn, tốc độ của ông lão áo đen tăng lên không ít.
Không biết đi qua bao nhiêu ngọn núi, Diệp Quân đột ngột dừng lại, thấy hắn dừng, mí mắt ông lão áo đen nhảy lên, ông ta cũng vội vàng dừng lại, đương nhiên bây giờ ông ta không dám khinh thường Diệp Quân nữa.
Hai kiếm lúc trước của hắn thật sự khiến ông ta hãi hùng!
Diệp Quân xoay người, nhìn ba người ông lão áo đen trước mặt: “Ba vị, nếu ta đồng ý giao đá Tỵ Kiếp ra, thì sẽ tha cho ta một con đường sống không?”