Diệp Quân mở lòng bàn tay, một thanh kiếm ý phóng lên cao từ trong tay hắn.
Oanh!
Nhưng kiếm ý vừa mới tiếp xúc với thần lôi màu đỏ kia đã vỡ tan, thần lôi vẫn đánh xuống, Diệp Quân hoảng hốt, lại sử dụng một kiếm nữa.
Ầm!
Kiếm quang tản đi, Diệp Quân bị tia sét đánh rơi xuống từ trên trời, rơi vào trong một dãy núi.
Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân mới chậm rãi bò dậy từ trong một cái hố bùn, lúc này, quần áo của hắn đều đã cháy đen, đầu như ổ gà, vô cùng chật vật. Quan trọng nhất là cơ thể hắn bị nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn trào!
Diệp Quân thầm thấy hoảng sợ, hắn không ngờ thần lôi này lại đáng sợ đến thế, thoáng chốc khiến hắn bị thương nặng.
Diệp Quân vội vàng lấy một viên thuốc chữa thương ra uống vào, sau đó, nét mặt hắn trở nên cứng đờ, vì hắn phát hiện hắn chỉ có thể sử dụng mười viên đan chữa thương, những đan dược còn lại đều đã bị phong ấn.
Thấy thế, Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.
Đây là đang tăng độ khó cho hắn mà!
Diệp Quân cũng không suy nghĩ nhiều, sau khi uống đan dược, hắn bắt đầu ngồi thiền chữa thương, khoảng nửa canh giờ sau, thương tích trên người hắn gần như đã hồi phục.
Lúc này, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một tia sáng trắng rơi thẳng xuống đánh vào ngọn núi cao nghìn trượng, trong nháy mắt, ngọn núi kia biến thành tro bụi, dưới mặt đất có bụi bặm đất đá bắn lên tứ tung, đất trời trở nên hỗn loạn.
Diệp Quân thầm thấy sợ hãi, hắn liên tục lùi về sau, tránh đống đất đá kia.
Ngay lúc này, một tia sáng đen lại rơi xuống từ trên trời, ngay tại khu vực đất đá bay khắp nơi kia.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, có tàn ảnh liên tục lùi lại, không biết có phải trùng hợp hay không, tàn ảnh này vừa khéo lùi đến chỗ cách Diệp Quân mười mấy trượng.
Tàn ảnh hiện lên, đó là một cô gái mặc váy dài màu trắng, trên tay cầm thanh trường kiếm, quanh người cô ta còn có ba thanh phi kiếm bay lơ lửng.
Đối diện cô gái là một ông lão tóc bạc phơ, khuôn mặt đầy nếp nhăn, đôi mắt lại sáng như chim ưng, trông vô cùng hung tàn.
Diệp Quân không nói gì, hắn lặng lẽ lùi về phía sau.
Hai người họ đều là Thần Đế, nhưng thực lực của bọn họ còn kinh khủng hơn một vài Đại Đế bên ngoài.
Đương nhiên không thể để bị dính vào chuyện này được!
Chuồn trước mới là thượng sách!
Lúc này, ông lão kia đột nhiên nói: “Lục Âm tiên tử, để đá Tỵ Kiếp lại là cô có thể đi”.