Nhát kiếm này được hắn sửa lại dựa trên đạo quyền của Chân Thần, một nhát kiếm là một đạo, một đạo là một nhát kiếm, trong kiếm có đạo của mình, đạo của lòng tin vô địch, cho nên khi nhát kiếm này được tung ra, sức mạnh của nó là vô tận, không ai ở cấp bậc dưới Đại Đế có thể ngăn được nó.
Thi triển xong, Diệp Quân vội nhìn người phụ nữ váy trắng, vẻ mặt đầy mong đợi.
Người phụ nữ váy trắng lại bình tĩnh như nước, không nói gì.
Thấy người phụ nữ váy trắng không lên tiếng, Diệp Quân hơi thấp thỏm: “Không tốt sao ạ?”
Người phụ nữ váy trắng đang định lên tiếng, nhưng khi nhìn thấy vẻ thấp thỏm của Diệp Quân trước mặt, bà ấy do dự một chút, nhìn gương mặt giống anh trai mình đến bảy tám phần của Diệp Quân, tim bà ấy bỗng mềm nhũn, vẻ mặt thêm vài phần dịu dàng, thế là thay đổi lời mình định nói lúc đầu: “Con mới mười bảy mười tám tuổi mà đã kiên định với lòng tin Kiếm đạo như thế thì cho dù là trong lịch sự lâu dài cũng hiếm thấy chứ đừng nói là thời đại hiện nay”.
Nghe thế Diệp Quân mừng rỡ, nở nụ cười rạng rỡ, có thể được người cô này khen ngợi, dĩ nhiên hắn cực kỳ vui mừng.
Có điều, ngay lúc này, người phụ nữ váy trắng lại nói: “Nhưng với cá nhân ta, kiếm đạo của con vẫn còn khá nhiều thiếu sót”.
Diệp Quân hỏi: “Là sao ạ?”
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Mục tiêu của con là vô địch à?”
Diệp Quân gật đầu.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Tại sao lại phải vô địch?”
Diệp Quân nói ngay: “Không ai có thể giết chết con”.
Người phụ nữ váy trắng lắc đầu nhưng không nói gì.
Diệp Quân vội hỏi: “Sao thế ạ?”
Người phụ nữ váy trắng nói: “Lòng tin vô địch mà con nói chẳng qua chỉ là nghé con không biết sợ hổ mà thôi”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của cô cô là con chưa từng gặp phải cường giả vô địch thật sự nên tự mình nói vô địch thật ra chỉ là một biểu hiện vô tri thôi”.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Tại sao nghé con không biết sợ hổ? Vì không biết, vì nó không biết sự lớn mạnh của hổ, nhưng nếu để nó tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của hổ, con nói xem nó có sợ hổ không?”
Diệp Quân không nói gì.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Nếu sau khi nhìn thấy hổ mạnh như thế nào mà nó vẫn có thể không sợ hổ, còn muốn đánh bại hổ thì sự can đảm này thực sự rất đáng quý. Còn con, nếu sau khi nhìn thấy người vô địch mà con vẫn dám có niềm tin vào sự vô địch này, đó mới là lòng tin vô địch thật sự, đã biết trời cao thế nào mà còn dám bước lên trời, đây mới thực sự là lợi hại”.
Diệp Quân khẽ nói: “Cha bảo cô cô dẫn con đến tập luyện, mục đích là vì điều này ư?”
Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Một trong các mục đích của huynh ấy”.
Diệp Quân cười nói: “Con sẽ cố gắng học tập với cô cô”.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Con rất tài giỏi”.