Sau khi đọc xong một cuốn, Diệp Quân lại phát hiện, ở phần cuối, từ ngữ phê bình đã thay đổi, từ hai chữ biến thành mười tám chữ: ngu xuẩn, không biết viết sách thì đừng viết, ngày ngày chỉ biết dong dài câu chữ, mẹ kiếp!
Đọc đến hàng chữ này, Diệp Quân chỉ biết trầm mặc.
Giờ đây, hình tượng Chân Thần trong lòng hắn đã có sự thay đổi chóng mặt.
Thật là nóng tính!
Vị Chân Thần này cho Diệp Quân một ấn tượng, đó là người vô cùng nóng nảy, hiện giờ hắn đã bắt đầu hiểu vì sao Bát Uyển với Chấp Kiếm Nhân lại hung hăng đến thế!
Ra là có người đi đầu làm gương!
Gạt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ, Diệp Quân tiếp tục đọc sách.
Quả thật, những cuốn sách cổ mà Chân Thần sưu tầm được ở đây đều có giá trị cực kỳ cao, một số bị Chân Thần phê bình nhưng nguyên nhân chủ yếu là do quan niệm của các bên có khác nhau. Dẫu sao thì những cuốn sách cổ này cũng đến từ những thời đại văn minh khác nhau, quan niệm và tín ngưỡng của các bên nhất định sẽ có những điểm khác biệt lớn.
Đương nhiên, có rất nhiều chỗ phê phán cũng không được khách quan mà mang tính chủ quan và cảm tính rất lớn, hoặc cực đoan quá mức, ví dụ như dong dài, câu chữ gì đó…
Cứ thế, Diệp Quân ở trong tháp đọc sách suốt mấy tháng.
Qua mấy tháng này, Diệp Quân thu hoạch được rất nhiều.
Hiện giờ, hắn đã có những hiểu biết cơ bản nhất định đối với vũ trụ này và lịch sử một vài nền văn minh, bao gồm cả Chân vũ trụ.
Trước Chân vũ trụ, thế lực mạnh nhất chính là Thần Đạo.
Thần Đạo thống trị vũ trụ chư thiên vạn giới, xứng đáng là bá chủ mạnh nhất khi đó, đồng thời cũng tạo ra nền văn mình Thần Đạo.
Nền văn minh Thần Đạo này do chủ nhân bút Đại Đạo sáng tạo ra.
Tuy ngày nay nền văn minh Thần Đạo đã xuống dốc, nhưng khi đó, theo như lời người phụ nữ bí ẩn nói thì nền văn minh ấy từng huy hoàng vô cùng.
Thời đại đó, vạn đạo cùng phát triển.
Trong sách cổ có ghi lại, vào thời đại văn minh Thần Đạo, có hơn chục nghìn phương thức tu hành, có vô số đạo thống, cường giả nhiều như cây trong rừng.
Ở thời đại ấy, số lượng Đại Đế không nhiều, nhưng Đại Đế của thời đó có thực lực cực kỳ cao, bởi vì vào thời đó, muốn trở thành Đại Đế phải vượt qua được ba tai ba kiếp, không như ở thời đại này. Thời đại này, lên cảnh giới Đại Đế không cần vượt qua ba tai ba kiếp, cho nên chất lượng không được cao như trước.