Diệp Tiêu chấn động, dường như nghĩ tới gì ông lắc đầu cười, phải công nhận rằng Diệp gia vẫn rất may mắn.
Có Diệp Quân và Diệp Khải!
Hơn nữa hai huynh đệ của thế hệ này rất hòa thuận, không đấu đá nội bộ.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tộc trưởng, ngày con và Tiểu Ca thành thân, ông nhất định phải tới đó nha”.
Diệp Tiêu cười ha hả: “Đương nhiên!”
Đúng lúc này, một cường giả của Diệp tộc chạy vào nhà thờ tổ, run rẩy nói: “Tộc trưởng… bên ngoài… có rất nhiều người!”
Diệp Tiêu cau mày.
Giờ này còn có người dám tới gây sự với Diệp tộc?
Đông người tới quá!
Diệp Quân dẫn theo Nạp Lan Ca đi tới nhà thờ tổ, vào lúc này, bên ngoài Diệp tộc đã có mấy chục nghìn người.
Thấy quá đông người đến, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đều bất ngờ sửng sốt.
Tất cả đều là người của Tiên Bảo Các!
Và người cầm đầu chính là Tần Phong.
Trông thấy Diệp Quân, Tần Phong cười lớn, bước tới trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca. Diệp Quân hỏi: “Tần huynh, thế này là sao?”
Tần Phong cười cười, hỏi lại: “Huynh không biết à?”
Diệp Quân nhìn y đầy nghi hoặc.
Tần Phong lại cười nói: “Nơi mà huynh thành hôn chính là Diệp tộc!”
Diệp tộc!
Diệp Quân sửng sốt cả người.
Tần Phong lại nói: “Tần các chủ đã hạ lệnh, mở rộng Diệp tộc, không chỉ mở rộng kiến thiết Diệp tộc mà còn mở rộng xây dựng toàn bộ thành Hoang Cổ”.
Mở rộng xây dựng toàn bộ thành Hoang Cổ!
Diệp Quân thoáng do dự giây lát rồi nói: “Kịp sao?”
Tần Phong cười lớn: “Đương nhiên!”
Diệp Quân cũng cười cười, bảo: “Hiện mẫu thân đang ở đâu?”
Tần Phong đáp: “Tần các chủ đang bận lắm, đến lúc đó sẽ tặng cho huynh và Nạp Lan các chủ một niềm vui bất ngờ thật lớn”.