Mặc dù bây giờ thực lực của hắn đã được nâng lên không ít nhưng chưa chắc có thể đỡ được thứ này.
Rốt cuộc là ai đã cho nó?
Ngay lúc này Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn về phía đằng xa, Nhị Nha lại không lui bước mà còn tiến đến tung ra một quyền khi đối mặt với huyết mạch Bác Thiên đáng sợ của Bác Thiên Đạo.
Vẫn là đối đầu trực diện.
Cô bé chưa từng sợ hãi điều gì.
Ngay cả kiếm Thiên Mệnh mà cô bé còn dám đối đầu trực diện nữa là.
Thấy Nhị Nha vẫn đối đầu trực diện, ánh mắt Bác Thiên Đạo lóe lên sát khí lạnh lùng, ông ta dồn toàn bộ huyết mạch Bác Thiên vào cánh tay phải của mình rồi tung ra một quyền về phía trước.
Đối chọi gay gắt!
Rầm!
Một tiếng nổ đinh tai bỗng vang vọng giữa không trung, sau đó Nhị Nha và Bác Thiên Đạo cùng lui về sau, nhưng Nhị Nha dừng lại rất nhanh, trong khi Bác Thiên Đạo lại liên tục lui về sau cả mấy vạn trượng mới dừng lại. Không chỉ thế, ngay khi ông ta dừng lại, cánh tay phải của ông ta bị đứt gãy, máu bắn tung tóe.
Nhìn sang Nhị Nha, cánh tay phải của cô bé lại chẳng hề hấn gì.
Thấy thế, Diệp Quân lập tức trở nên phấn khích, sức mạnh và cơ thể của Nhị Nha cô nương quả thật bất khả chiến bại.
Khi nhìn thấy Nhị Nha chẳng hề hấn gì, gương mặt Bác Thiên Đạo đầy vẻ kinh sợ.
Ông ta tự biết thực lực của mình, một quyền vừa rồi tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết một đại Đại Đế có thực lực cao, mà cô bé trước mặt này lại đỡ được một quyền của ông ta, không những thế còn không bị thương gì cả, quan trọng nhất là thực lực của đối phương đã vượt xa ông ta.
Lúc này vẻ mặt Bác Thiên Đạo lập tức trở nên nghiêm trọng, thầm nhủ không thể khinh thường được.
Sau khi nuốt xong viên kẹo hồ lô cuối cùng, Nhị Nha nhìn Bác Thiên Đạo, không nói mấy lời thừa thãi, cô bé bỗng nhảy lên lao về phía Bác Thiên Đạo.
Ầm!
Thời không không biết tên đó lập tức vỡ tan.
Thấy cảnh tượng này, Bác Thiên Đạo híp mắt, trong mắt ánh lên vẻ nghiêm túc, nhưng lúc này ông ta cũng không lùi bước, lúc này chỉ đành đối đầu trực diện lần nữa.
Chân phải Bác Thiên Đạo giẫm mạnh xuống đất, cả người bắn về phía trước.
Rầm...