Phí Bán Thanh không cảm xúc nói: “Xem ra ngươi đợi ta ở đây rất lâu rồi”.
Người đàn ông trung niên cười nói: “Ta biết lần này muội sẽ đến, nhưng ta nghĩ đây chắc hẳn là lần cuối cùng muội đến vì nếu không có gì bất ngờ, thư viện Quan Huyên ở Nam Châu của các muội chắc lại sẽ đứng cuối”.
Giọng ông ta rất lớn nên người xung quanh đều nghe thấy.
Lúc nghe đến thư viện Quan Huyên ở Nam Châu, mọi người đều quay đầu lại nhìn mấy người Diệp Quân, vẻ mặt hết sức quái lạ.
Thư viện Quan Huyên ở Nam Châu liên tục đứng cuối mấy trăm năm, thế nên bị gọi là vua đội sổ.
Phí Bán Thanh nhìn người đàn ông trung niên, ánh mắt toát ra sát khí, lúc này Chu Phu bỗng nói: “Đừng để chúng tìm được cớ nhắm vào đám Tiểu Quân, chúng ta đi thôi”.
Phí Bán Thanh im lặng hồi lâu rồi xoay người bỏ đi.
Đúng lúc này người phụ nữ bên cạnh người đàn ông trung niên bỗng nhìn Phí Bán Thanh, chế giễu: “Đây chính là thánh nữ của Huyền Thiên Tông năm đó sao? Đúng là khiến người ta thất vọng, chẳng qua chỉ là một con chó chết chủ”.
Nạp Lan Ca híp mắt, tay phải siết chặt, nhưng lúc này một bóng người đã lao ra.
Là Diệp Quân!
Tốc độ của Diệp Quân cực nhanh, cộng thêm hắn đứng rất gần người phụ nữ mặc đồ xanh nên người phụ nữ đồ xanh vẫn chưa kịp phản ứng đã bị hắn bóp chặt cổ họng, dùng sức ép về đằng sau.
Người phụ nữ mặc đồ xanh bị đập cả người xuống đất, nền đất bỗng chốc nứt ra.
Người đàn ông trung niên đó vừa định ra tay, Phí Bán Thanh đã chắn trước mặt Diệp Quân, lúc này Chu Phu cũng xuất hiện đằng sau ông ta.
Lúc này Diệp Quân bỗng kéo tóc người phụ nữ, sau đó kéo đến trước mặt Phí Bán Thanh, hắn nhìn chằm chằm người phụ nữ đồ xanh mặt mày sưng húp: “Xin lỗi đạo sư ta mau”.
Người phụ nữ đồ xanh cười gằn: “Ta chính là người của Huyền Thiên…”
Diệp Quân đánh vào má phải của người phụ nữ mặc đồ xanh.
Bốp!
Mặt bên phải của người phụ nữ đó sưng tấy.
“A!”
Người phụ nữ mặc đồ xanh điên cuồng gào lên: “Ngươi dám sỉ nhục ta, ta chính là…”
Diệp Quân lại đánh vào má trái của bà ta.
Bốp!
Mặt bên trái của người phụ nữ cũng sưng đỏ ửng, bà ta điên tiết gào mồm lên: “Ngươi có gan thì giết ta đi, ngươi có gan thì giết ta đi!”
Diệp Quân bỗng rút con dao găm ra, hắn nắm chặt con dao găm rồi để lên cổ họng người phụ nữ, sau đó cắt vào từng chút…
“A!”