Nhưng không chỉ Diệp Quân, có lẽ tất cả mọi người cũng không ngờ Chân Vô Ngã là thần linh của Chân vũ trụ!
Bát Uyển nắm lấy tay Diệp Quân, nhẹ giọng nói: “Nếu không khôi phục trí nhớ thì tốt quá!”
Diệp Quân thầm nói trong lòng: “Tiền bối, đây là cục diện mà người bày ra đúng không?”
Giọng nói rất lạnh lùng.
Người phụ nữ bí ẩn đáp: “Ta bảo ngươi đi lấy Bất Bại Quyền Kinh kia, chứ không bảo ngươi quyến rũ người ta, cũng không bảo ngươi ngủ với người ta… Chuyện phát triển thành như bây giờ, ta cũng rất bất ngờ, ngươi xem lại bản thân đi, tại sao ngươi lại đi ngủ với người ta, giờ phải làm sao đây?”
Diệp Quân không thể nói lại được.
Thật ra chuyện này hắn cũng rất bị động!
Bát Uyển đột nhiên nói: “Trở về vũ trụ Quan Huyên đi!”
Diệp Quân nhìn Bát Uyển: “Còn muội thì sao?”
Bát Uyển chớp mắt, không nói gì.
Diệp Quân trầm giong nói: “Trở về vũ trụ Quan Huyên cùng ta đi!”
Bát Uyển đang định đáp lời thì Chấp Kiếm Nhân ở bên cạnh đột nhiên xuất kiếm, chém thẳng về phía Diệp Quân!
Tốc độ ra chiêu rất nhanh, Diệp Quân hoàn toàn không thể ngăn cản!
Nhưng vào lúc thanh kiếm còn cách giữa chân mày Diệp Quân khoảng một tấc, một cánh tay đột nhiên nắm lấy thân kiếm.
Tay của Bát Uyển!
Chấp Kiếm Nhân nhìn về phía Bát Uyển, không nói gì.
Bát Uyển thuận tay cầm lấy thanh kiếm kia, cô ấy cười nói: “Từ Kính, tính tình tỷ vẫn như thế, động một tí là muốn đánh nhau!”
Dứt lời, cô ấy búng ngón tay, thanh kiếm quay lại trước mặt Chấp Kiếm Nhân.
Chấp Kiếm Nhân nhìn Bát Uyển: “Muội muốn để hắn trở về ư?”
Giọng nói rất lạnh lùng.
Bát Uyển gật đầu.
Ánh mắt Chấp Kiếm Nhân thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Muội có biết hắn là kẻ thù không?”
Bát Uyển im lặng.
Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Bát Uyển: “Muội có biết không?”
Bát Uyển cười khẽ: “Từ Kính, đã nhiều năm không gặp mặt, vừa gặp đã phải gay gắt với nhau như thế à?”
Nét mặt Chấp Kiếm Nhân không chút cảm xúc, bà ta không nói gì, nhưng trên người lại tản ra một khí thế nóng nảy, rõ ràng là bà ta rất tức giận!