Kiếm Chủ Thanh Sam quay đầu nhìn, cách đó không xa, một người phụ nữ váy tím đang chậm rãi đi tới.
Kiếm Chủ Thanh Sam cười nói: “Không vui vẻ lắm!”
Người phụ nữ váy tím nhìn Kiếm Chủ Thanh Sam: “Cãi nhau với cả cháu mình, chỉ có ông như vậy thôi”.
Kiếm Chủ Thanh Sam cười lớn: “Đi thôi!”
Nói xong, ông ấy dẫn người phụ nữ váy tím biến mất trong tinh không.
...
Phía dưới, Diệp Quân nhìn về phía chân trời, ông nội đi thật rồi.
Đúng lúc này, người phụ nữ bí ẩn nói: “Ngươi không đi sao?”
Đi?
Nghe vậy, Diệp Quân hơi bất ngờ, hắn quay lại nhìn về phía cách đó không xa, giữa lông mày của vị Đại Đế trung niên kia vẫn còn lưu lại một đạo kiếm quang, không thể động đậy, nhưng cường giả xung quanh vẫn có thể di chuyển.
Lúc này, một đám cường giả thần linh đều đang nhìn hắn chằm chằm.
Diệp Quân quay người bỏ chạy.
Vị Đại Đế kia tức giận nói: “Âm Thần đang trên đường tới, đừng để bọn chúng chạy mất!”
Tài năng và thực lực của Diệp Quân thật sự rất đáng sợ, nếu thả hắn đi như vậy thì tương lai sẽ có thêm một vị Kiếm Chủ Nhân Gian nữa.
Hơn nữa, Diệp Quân còn đánh giết đến Chân Thần Điện, nếu còn sống sót trở về thì uy danh của Chân vũ trụ trong chư thiên vạn giới sẽ tổn hại nghiêm trọng.
Nghe lời Đại Đế, đám thần linh lập tức biến mất tại chỗ.
Lúc này, một vị thần linh trầm giọng nói: “Đại Đế Nam Trần, Kiếm Chủ Thanh Sam lúc nãy…”
Kiếm Chủ Thanh Sam!
Nghe vậy, vẻ mặt Đại Đế Nam Trần trở nên nghiêm trọng, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, ông ta trầm mặc một lúc rồi nói: “Đừng lo, Âm Thần sắp về rồi!”
Vị thần linh kia do dự một lúc, muốn hỏi Âm Thần có thể đánh bại Kiếm Chủ Thanh Sam không, nhưng nghĩ lại rồi thôi.
Bởi vì hỏi vậy hơi không tôn trọng Âm Thần!
Hơn nữa cũng dễ rước họa vào thân.
Thần linh đó quay người lui ra.
Đại Đế Nam Trần nhìn lên trời, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Ông ta phát hiện vũ trụ Quan Huyên này ngày càng thần bí.
Đặc biệt là thế hệ này, vũ trụ Quan Huyên đã cử ra rất nhiều cường giả bọn họ chưa từng thấy trước đây.