Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Giọng nói bí ẩn cười nói: “Tiểu Tháp, ngươi phải gánh chịu tất cả!”  

 

Tiểu Tháp gục ngã.  

 

Nghe vậy, Kiếm Chủ Thanh Sam cười lớn: “Đây đều là ý của cháu nhỉ?”, Diệp Quân cười: “Ông nội, chúng ta là người một nhà, người một nhà không nói xấu nhau. Thành thật mà nói, nuôi dưỡng ở bên ngoài cũng không sai, dù sao luyện từ cấp thấp trở đi cũng sẽ luyện được tính kiên nhẫn, sau này sẽ làm nên việc lớn. Giống như ông nội, ông đi được đến ngày hôm nay, chắc hẳn ngày xưa đã phải chịu khổ rất nhiều, đúng không?”  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam nói: “Đúng vậy!”  

 

Diệp Quân gật đầu: “Ông nội nuôi cha ở bên ngoài, là hy vọng cha có thể đạt tới tầm cao như ông nội, điều này chắc chắn không sai”.  

 

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Kiếm Chủ Thanh Sam càng tươi rói, nhìn đứa cháu trai trước mặt càng thuận mắt hơn.  

 

Diệp Quân nói tiếp: “Nhưng ông cũng nên chú ý một chút, đến tình cha con, chắc hẳn ông nội rất ít khi ở cùng cha giống như ông cháu ta đang tâm sự phải không?”  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam trầm mặc.  

 

Diệp Quân nói tiếp: “Thật ra cháu nghĩ cha sẽ không trách ông nội nuôi dưỡng ông ấy ở bên ngoài đâu, điều ông ấy trách là từ nhỏ đến lớn chưa từng cảm nhận được tình thương của cha, đây mới là điều ông ấy quan tâm. Cha không hề sợ khổ, nhưng ông nội chưa từng ở bên bầu bạn cùng ông ấy…”  

 

Hắn ngập ngừng một lát rồi hỏi: “Ông nội cũng bị nuôi dưỡng ở bên ngoài sao?”  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam gật đầu.  

 

Diệp Quân chợt câm nín.  

 

Gia tộc bọn họ biến thái vậy sao?  

 

Diệp Quân nghĩ một lát rồi nói: “Cháu nghĩ bầu bạn là điều quan trọng nhất, trước đây cháu chưa được gặp ông, nên không có bất kỳ tình cảm nào với ông, chỉ cảm thấy đó là cách gọi mà thôi! Nhưng bây giờ, cháu gặp nạn, ông nội lập tức ra tay giúp đỡ, khiến cháu cảm nhận được tình cảm gia đình, vì vậy ông nội không chỉ là một danh xưng nữa, mà là một loại tình cảm, một giọt máu đào hơn ao nước lã! Vì vậy cháu nghĩ ông cháu ta nên nồi dưỡng tình cảm nhiều hơn, ông có thể để lại cách liên lạc cho cháu không?”  

 

Tiểu Tháp: “…”  

 

Giọng nói bí ẩn: “…”  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam cũng sững sờ.  

 

Trước đó nghe còn thấy cảm động, nhưng càng nghe lại càng cảm thấy có gì đó không ổn?  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam nghiêm túc nhìn Diệp Quân, sao ông ấy có thể không biết thằng nhóc này đang nghĩ gì được, ông ấy cười lớn nói: “Thằng nhóc này, ha ha…”  

 

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ông nội, sau này cháu muốn gặp ông thì phải liên hệ với ông thế nào?”  

 

Hắn đã cố gắng hết sức rồi.  

 

Chết tiệt!  

 

Không thể không tìm chỗ dựa được.  

 

Không tìm chỗ dựa sẽ bị đánh chết mất.  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam cười nói: “Đừng nghĩ những điều vô nghĩa nữa, nâng cao thực lực cho tốt đi! Về phần những thứ khác thì cháu yên tâm, dù sao cháu cũng là cháu trai của ông, sao ông có thể để người khác bắt nạt cháu chứ!”  

 

Diệp Quân trầm mặc, không cam lòng, đang định nói tiếp thì Kiếm Chủ Thanh Sam đã điểm nhẹ, một tia kiếm quang đã xuyên qua lông mày hắn.  

Bỗng chốc, vô số thông tin tràm vào trong thức hải của hắn.  

 

Diệp Quân kinh ngạc: “Đây là?”  

 

Kiếm Chủ Thanh Sam cười nói: Một môn kiếm kỹ, thích hợp với tu luyện của cháu!”  

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!