Nói rồi, hắn lắc đầu cười: "Đây chính là Chân vũ trụ à? Là cái Chân vũ trụ đã vô địch vô số thời đại đấy sao?"
Nghe thế, sắc mặt của đám Nam Nghịch Thủy đều trở nên khó coi.
Người đàn ông trung niên bỗng nói: "Ngươi cầm thanh kiếm này, ngươi thấy có công bằng không?"
Diệp Quân cười nói: "Ta là kiếm tu, không cầm kiếm thì cầm gì?"
Người đàn ông trung niên: "Vậy bọn ta đánh hội đồng thì có sao?"
Diệp Quân gật đầu: "Không sao!"
Nói rồi hắn nhìn Nam Nghịch Thủy: "Nào, các ngươi cùng lên đi!"
Các ngươi đánh đơn, ta dùng kiếm Hành Đạo cũng ngại lắm!
Nhưng các ngươi đánh hội đồng... thì ta yên tâm dùng rồi.
Nam Nghịch Thủy trầm lặng nhìn kiếm Hành Đạo trong tay Diệp Quân.
Đúng là cô ta đang kiêng dè thanh kiếm này!
Thanh kiếm này giống hệt kẻ biến thái vậy!
Ức hiếp người khác quá đáng!
Khi Diệp Quân cầm thanh kiếm này, không ai dám đối đầu trực diện với hắn.
Lúc này, người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn Nam Nghịch Thủy, Nam Nghịch Thủy hiểu ý, bỗng bước tới trước chém một nhát về phía Diệp Quân, Diệp Quân cũng tung một kiếm ra.
Ầm!
Kiếm quang của Nam Nghịch Thủy vỡ nát, kiếm khí mạnh mẽ tan biến...
Vù!
Phía xa, người đàn ông trung niên bị dư chấn còn lại của kiếm khí chém trúng, liên tiếp lùi về sau, lúc ông ta đứng lại, trước ngực đã xuất hiện một vết thương sâu hoắm.
Nam Nghịch Thủy vội lùi sang một bên.
Người đàn ông trung niên nhin Diệp Quân: "Tuy hai bên đã có hiệp định thế hệ trước không được ra ta, nhưng không có nghĩa ngươi được ra tay với thế hệ trước, bây giờ ngươi đã ra tay với ta, ta đánh ngươi là ân oán cá nhân, không liên quan gì tới Chân vũ trụ!"
Trong tháp, Tiểu Tháp không nhịn được: "Ơ đệch?"
Giọng nói bí ẩn: "Chân vũ trụ bắt đầu chơi bẩn rồi!"
Nghe người đàn ông trung niên nói vậy, Diệp Quân nhíu mày thật chặt: "Chân vũ trụ các ngươi thật sự không cần chút sĩ diện nào cả à?"
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Là ngươi đánh ta trước!"
Dứt lời, ông ta bỗng trở tay phải, sau đó ép mạnh xuống!
Đồng tử Diệp Quân rút lại!