Mới một lát mà Diệp Quân đã liên tiếp lùi sau gần nghìn trượng. Bấy giờ hắn đã bị kiếm của Nam Nghịch Thủy hoàn toàn áp chế, chỉ có thể phòng ngự bị động, dù có tấn công cũng sẽ bị áp đảo, biến thành phòng ngự.
Áp chế kiếm đạo!
Áp chế cảnh giới!
Vù!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quân lại lần nữa lùi sau mấy trăm trượng, lần này Nam Nghịch Thủy không tiếp tục ra tay nữa!
Nam Nghịch Thủy nhìn chằm chằm Diệp Quân: "Ngươi đang lĩnh ngộ kiếm vực của ta!"
Đánh đến bây giờ, cuối cùng cô ta đã cảm nhận được điều bất thường, vì tuy chàng trai này bị cô ta áp chế nhưng đối phương vẫn còn sức lực, hơn nữa cô ta phát hiện có vẻ chàng trai này đang nghiên cứu kiếm vực của mình!
Diệp Quân không trả lời câu hỏi của Nam Nghịch Thủy mà xông tới trước, đâm một nhát về phía Nam Nghịch Thủy!
Chủ động tấn công!
Nhìn thấy Diệp Quân chủ động tấn công, Nam Nghịch Thủy nhíu mày, bây giờ cô ta có thể chắc chắn chàng trai này thật sự đang lĩnh ngộ kiếm vực của mình.
Hắn muốn làm gì? Lúc cô ta còn đoán già đoán non, kiếm của Diệp Quân đã đâm tới, Nam Nghịch Thủy thôi suy nghĩ, đâm một kiếm ra.
Lần này, cô ta không dùng kiếm vực nữa!
Vù!
Kiếm vừa va chạm, cả hai cùng lúc lùi sau, Nam Nghịch Thủy vừa dừng lại đã cau mày, cô ta phát hiện nếu không thi triển kiếm vực thì cô ta sẽ không thể nào áp chế được kiếm của chàng trai này.
Kiếm ý và kiếm hồn của Diệp Quân thật sự rất mạnh mẽ!
Nam Nghịch Thủy nhìn chằm chằm Diệp Quân, lần này, cô ta không dám khinh suất, nhưng cô ta biết đối phương cũng chưa thi triển vực, xem ra là chưa lĩnh ngộ được, đối phương không ngừng thăm dò vực của cô ta rất có thể là muốn thông qua vực của cô ta để lĩnh ngộ vực của riêng mình!
Tuy nghe hơi phi lý nhưng tuyệt đối không thể dùng lối suy nghĩ thông thường để đánh giá một số thiên tài yêu nghiệt được!
Mình không làm được, không có nghĩa là người khác cũng không làm được!
Nghĩ đến đây, Nam Nghịch Thủy lại nhìn Diệp Quân, tay phải cô ta siết chặt kiếm rồi khẽ quát: "Kiếm tới!"
Vù!
Bỗng chốc, trong thành vang lên gần trăm vạn tiếng kiếm kêu, sau đó là trăm vạn đạo kiếm quang từ trong thành phóng lên trời!
Trăm vạn thanh kiếm cùng bay vút lên trời, đáng sợ đến nhường nào?
Thấy thế, Diệp Quân đứng đằng xa nhíu mày, cô gái này không muốn đánh chậm với hắn nữa!
Đối phương muốn dùng tuyệt chiêu!
Diệp Quân trầm mặc.
Đầu óc thông minh nhưng không có cơ hội nâng cao thực lực nữa rồi!
Đúng lúc này, Nam Nghịch Thủy bỗng bước tới trước, cầm kiếm chỉ về phía Diệp Quân: "Trảm!"
Dứt lời, kiếm vực lại lần nữa xuất hiện!
Nhát kiếm này là sát chiêu!
Khi kiếm vực xuất hiện, Diệp Quân lại bị trấn áp, cùng lúc đó, trăm vạn thanh kiếm trên trời trút xuống như mưa sao băng.
Giây phút này, trời đất mang theo kiếm thế khiếp người!
Kiếm thế hàn băng!
Trăm vạn thanh kiếm chém tới như muốn chém nát trời đất.