Diệp Quân nhíu mày, hắn quay đầu nhìn kiếm Hành Đạo, lúc này kiếm Hành Đạo đang ở thời không không biết nào đó, hơn nữa quân cận vệ nữ kia cũng ở đó và đang liên tục thi pháp khống chế kiếm Hành Đạo!
Cô ta đã cắt đứt quan hệ thần thức giữa kiếm Hành Đạo và Diệp Quân!
Cảm nhận được điều này, Diệp Quân nhíu mày thật chặt.
Đối phương đưa kiếm Hành Đạo tới một thế giới khác, còn cưỡng ép cắt đứt liên lạc với hắn!
Sắp xảy ra chuyện rồi!
Diệp Quân nhìn tên quân cận vệ thần linh cách đó không xa: “Ta nói thật một câu, tốt nhất các ngươi hãy đưa nó về cho ta, nếu không tự gánh chịu hậu quả!”
Người đàn ông thần linh đi đầu nhìn Diệp Quân chằm chằm: “Vậy sao?”
Diệp Quân nhìn người đàn ông thần linh đó rồi lại nhìn kiếm Hành Đạo: “Nó sắp tự chơi rồi đấy!”
Hắn vừa dứt lời…
Ầm!
Đột nhiên, kiếm Hành Đạo rung chuyển dữ dội, một luồng kiếm mang phóng lên trời, nháy mắt quân cận vệ nữ kia đã bị tiêu diệt, thứ cùng bị tiêu diệt với cô ta còn có khu vực thời không chưa biết kia!
Bị xoá sổ ngay lập tức!
Nhóm quân cận vệ thần linh cứng người.
Diệp Quân im lặng.
Hắn không xứng dùng nó rồi!
Chết tiệt!
Nó chơi một mình còn ngầu hơn khi hắn điều khiển nhiều!
Khi kiếm Hành Đạo phá huỷ một khoảng thời không, mười một quân cận vệ trẻ đều ngây người tại chỗ, trong mắt tràn ngập sự ngỡ ngàng và sợ hãi.
Cái quái gì vậy?
Lúc này họ hoàn toàn chết lặng.
Không có chủ nhân mà thanh kiếm này lại còn trở nên mạnh hơn?
Một mảnh thời không đã bị huỷ diệt!
Mười một người đều kinh hãi, bỗng chốc không biết phải làm sao.
Không chỉ có họ chết lặng mà Diệp Quân lúc này cũng đứng hình.
Bởi vì kiếm Hành Đạo đã chạy mất!
Nó bỏ chạy rồi!