Sau lưng Hạo Huyên còn có mười hai người, mười nam hai nữ.
Mười hai người đều rất trẻ, người lớn nhất cũng chỉ mười chín tuổi, nhưng cả mười hai người đều đã đến cảnh giới Tuế Nguyệt Tiên.
Tuế Nguyệt Tiên mười chín tuổi!
Hơn nữa trên người mười hai ngươi này đều toát ra khí thế cực kỳ hung hãn, trong mắt đều có sát khí.
Mười hai thần linh đều đã có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm.
Diệp Quân không biết mười hai thần linh này, nhưng những thần linh ở cách đó không xa thì biết. Khi nhìn thấy mười hai thần linh này, nét mặt những thần linh kia đều trở nên nặng nề chưa từng có, còn có cả sự cung kính.
Quân cận vệ!
Mười hai thần linh này đến từ quân cận vệ - một trong những quân đội hùng mạnh nhất Chân vũ trụ!
Đương nhiên những thiên tài yêu nghiệt của Chân vũ trụ không chỉ giới hạn trong bảng Chân Võ.
Giống vũ trụ Quan Huyên, nội bộ Chân vũ trụ cũng có các tông môn thế lực phức tạp, bọn họ cũng sẽ bồi dưỡng nhân tài của mình. Ngoài ra, ba quân đội lớn của Chân vũ trụ cũng sẽ đào tạo nhân tài riêng, hơn nữa họ còn thích đến dân gian để tìm kiếm thiên tài có tâm tính tốt và thiên phú cao để bồi dưỡng thêm!
Loại thiên tài này chỉ trung thành với quân đội và Chân Thần, họ sẽ không đấu bảng, cũng không quan tâm hư danh. Chức trách và sứ mệnh của quân cận vệ bọn họ là bảo vệ Chân vũ trụ.
Năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian dẫn người sát phạt Chân vũ trụ, quân cận vệ là nhánh quân thảm nhất.
Trận chiến đó, quân cận vệ bị giết hết gần tám phần.
Suýt chút nữa đã bị Kiếm Chủ Nhân Gian giết sạch!
Nhưng các thành viên của quân cận vệ đều không lùi bước, tất cả đều tử chiến trước Chân Thần Điện. Dù Kiếm Chủ Nhân Gian giết tới mức huyết mạch phong ma cũng phải biến chất, nhưng không một quân cận vệ nào lùi bước.
Ở Chân vũ trụ, cứ nhắc đến quân cận vệ, phàm là thần linh thì đều có sự kính trọng trong lòng.
Diệp Quân nhìn về phía Hạo Huyên với vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn biết cường giả thật sự đã đến.
Hạo Huyên chậm rãi đi tới trước mặt cô gái váy đỏ, hắn ta nhìn Diệp Quân sau đó nhìn cô gái váy đỏ: “Mời!”
Dứt lời, hắn ta nắm chặt tay phải.
Ầm!
Trong phút chốc, thời không nơi hắn ta và cô gái váy đỏ đứng vỡ tung, hai người cùng tiến vào không gian hư vô.
Trong không gian hư vô, cô gái váy đỏ nhìn Hạo Huyên trước mặt với vẻ mặt bình tĩnh, trong mắt không hề có một gợn sóng, đột nhiên cô ấy vung tay áo, tung ra một nét bút.
Không một lời dư thừa!