Đổi một cách nó khác, chỉ có thiên tài yêu nghiệt tốp hai mươi trên bảng Chân Võ mới đủ tư cách tới giết Diệp Quân.
Mà gã không phải là yêu nghiệt trong tốp hai mươi.
Nhưng gã vẫn tới đây!
Vì phần thưởng Chân Thần Điện đưa ra quá hấp dẫn.
Một trăm tiệu tiên tinh, một trăm vạn chân nguyên tinh!
Gã không thể nào khước từ!
Ngoài ra, vẫn còn một nguyên nhân nữa.
Gã muốn thành danh.
Diệp Quân là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian, nếu giết được Diệp Quân, đồng nghĩa với việc rửa được mối nhục năm xưa Chân vũ trụ phải chịu!
Năm xưa Kiếm Chủ Nhân Gian giết vào trong Chân vũ trụ, Chân vũ trụ chưa từng quên!
Ba nghìn vạn năm qua, Chân vũ trụ vẫn luôn đánh với vũ trụ Quan Huyên, chính là để một ngày nào đó có thể diệt sạch vũ trụ Quan Huyên, rửa mối nhục năm đó.
Mà bây giờ, Kiếm Chủ Nhân Gian đã vô địch, đương nhiên gã sẽ không tới tìm Kiếm Chủ Nhân Gian khiêu chiến!
Đánh không lại cha thì đánh con cũng được chứ nhỉ?
Lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất!
Vù!
Thời không nứt ra!
Ba mươi nhát kiếm!
Quan trọng nhất là, nhát kiếm này của Diệp Quân còn dùng cả kiếm ý vô địch!
Một thanh kiếm trực tiếp phá vỡ thế và vực của chàng trai áo trắng kia.
Thấy thế, đồng tử của chàng trai áo trắng rút lại, một giây sau...
Ầm!
Trong sự chứng kiến của người dân toàn thành, chàng trai áo trắng kia bay thẳng ra ngoài, trong lúc bay đi, thân xác và linh hồn của gã vụn vỡ từng chút một.
Giết trong một nhát kiếm.
Tất cả mọi người đều chấn động.
Nhưng ngay lúc này, linh hồn đã vụn vỡ của chàng trai áo trắng kia bắt đầu ngưng tụ lại.