Diệp Quân híp hai mắt lại, xuất kiếm ra!
Hai mươi lăm nhát kiếm!
Ầm!
Một màn kiếm quang đột nhiên bộc phát ngay trước mặt Diệp Quân, trong khoảnh khắc, Diệp Quân dẫn theo cô gái có vết bớt lại lùi ra sau thêm mấy trăm trượng!
Người đàn ông áo đen cũng liên tiếp lùi ra sau cả trăm trượng!
Cùng lúc này, không gian trong phạm vi cả nghìn trượng đã nứt ra thành hình mạng nhện, trông cực kỳ kinh người.
Sau khi Diệp Quân và cô gái có vết bớt dừng lại, hắn nhìn người đàn ông áo đen phía xa, sau đó hỏi: “Cô nương, người này có cảnh giới gì vậy?”
Cô gái có vết bớt liếc nhìn người đàn ông áo đen, sau đó nói: “Y có thể đối kháng với hai mươi lăm nhát kiếm của ngươi gộp lại, điều này nói lên rằng y đã tu thành tiên thể, cũng có thể nói rằng y ở cảnh giới Nhân Tiên!”
Cảnh giới Nhân Tiên!
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cao hơn ta mười cấp, chả trách có thể đỡ được kiếm của ta!”
Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, cau mày.
Cô ấy hoài nghi thanh niên này đang chém gió!
Phía xa, người đàn ông áo đen kia liếc nhìn tay phải của mình, bên trên nắm đấm của y có một nhát kiếm rất sâu.
Người đàn ông áo đen cau mày, y nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi ở cảnh giới Tiểu Kiếp!”
Diệp Quân gật đầu.
Người đàn ông áo đen híp hai mắt lại, trong lòng chấn động, cậu thanh niên trước mắt này thấp hơn y mười cấp!
Thế nhưng lại có thể khiến y bị thương!
Tên yêu nghiệt này khủng bố thật!
Người đàn ông áo đen siết hai tay lại, y nhìn Diệp Quân chằm chằm, lúc Diệp Quân cho rằng y sẽ ra tay, người đàn ông áo đen lại đột nhiên nói: “Làm phiền rồi!”
Nói xong, y quay người hóa thành một tia sáng màu đen rồi biến mất ở phía cuối chân trời.
Y không cần Bất Khuất Cốt này nữa!
Y đến để cướp bảo vật!
Không phải đến để chơi đùa với tính mạng!
Cậu thanh niên này yêu nghiệt như vậy, vừa nhìn đã biết sau lưng có ông lớn, còn đánh tiếp thì cho dù có đánh thắng, chắc chắn cũng sẽ có người giỏi hơn tới đánh mình!
Phía sau mỗi một tiểu yêu nghiệt tuyệt thế chắc chắn có một lão yêu nghiệt tuyệt thế, thậm chí là một đám!