Một hồi lâu sau, Diệp Quân mới lóp ngóp trồi lên từ biển máu.
Thoát khỏi nơi đó rồi, hắn nhìn lại tình trạng chỉ có thể nói là thê thảm của mình: thân thể rạn nứt diện rộng, nhiều chỗ còn thấy được xương trắng hếu.
Toàn bộ cánh tay phải của hắn một lần nữa vỡ toác, trông đau đớn vô cùng.
Diệp Quân không thể không ngồi xuống, nuốt một viên đan dược cấp Đế vào.
Chữa thương gấp!
Những người còn lại cũng cấp tốc bơi ra khỏi biển máu, tuy không ai mất mạng nhưng tình trạng cũng tệ như nhau.
Cô gái với vết bớt trên mặt đi lên bờ, thấy Diệp Quân đang xếp bằng chữa thương thì cũng cho một viên đan dược cấp Đế vào miệng.
Liên Song và Tông Thủ cũng lên bờ với tình trạng thảm thiết vô cùng, nhất là Liên Song suýt nữa đã bị thứ sức mạnh kia đập nát cánh tay phải.
Mọi người bắt đầu chữa thương.
Tầm nửa giờ sau, tất cả đã khôi phục gần như hoàn toàn.
Diệp Quân bất chợt bật dậy, thu hút ánh mắt của những người khác. Chỉ thấy hắn nhìn về phía đỉnh núi, tóe miệng cười nhăn nhở rồi giẫm mạnh chân phải.
Ruỳnh!
Ánh chớp lóe lên dưới chân hắn.
Vèo!
Thân hình hắn một lần nữa bay vút về ngọn núi.
Cô gái có vết bớt cũng hóa thành một tia sáng mờ bay theo, đi sau là Liên Song và Tông Thủ.
Những người khác thấy họ ra tay thì chỉ chần chờ một thoáng rồi sôi nổi làm theo.
Đánh tiếp!
Nhưng chỉ một khắc sau...
Ầm!
Bọn họ lại rụng như sung.
Hoàn toàn bị ý chí hùng hậu kia đánh bại.
Diệp Quân không mất bao lâu đã ngoi lên từ biển máu, lần này còn bị thương nặng hơn lần trước.
Nhưng trên mặt không có nửa phần sợ hãi.
Ý chí Bất Diệt ư?
Ánh mắt hắn nhìn đỉnh núi chỉ có phấn khích.
Lại chữa thương!
Sắc mặt những người khác đã trở nên khó xem.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!