"Thành Nghiêm cậu ấy đến rồi kìa "
La Thiên Tôn đang căng thẳng với Hàn Đình Thâm, thì đột nhiên nhìn thấy Âu Thành Nghiêm từ xa đi đến gần anh, còn là đi cùng với Lâm Bình Chi và vợ chồng ông Hoàng,
Âu Thành Nghiêm đi đến gần chỗ La Thiên Tôn, điều đầu tiên anh nhìn đó là nhìn về phía Cố Ninh Tinh,
La Thiên Tôn hiểu bầu không khí và mặt lạnh lùng của anh ta nhìn Cố Ninh Tinh, nên đã lên để giảm bớt tình hình "Thành Nghiêm, sao giờ cậu mới đến vậy"
Âu Thành Nghiêm nghe và vẫn trả lời, có điều ánh mắt anh ta đang rất lạnh lùng và hầu như muốn nuốt Cố Ninh Tinh, "Bận một số chuyện "
Cố Ninh Tinh đang hơi run và rén ngượng, nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh,
"Âu Tổng, đây là chủ tịch Hàn " ông Hoàng lúc này liền lên tiếng giới thiệu Hàn Đình Thâm với Âu Thành Nghiêm,
Lúc này Âu Thành Nghiêm mới thôi không nhìn đến Cố Ninh Tinh, anh ta chợt mỉm cười với Hàn Đình Thâm, tuy tâm trạng của anh ta không được thoải mái nhưng vẫn lịch sự đưa tay ra chào hỏi, "Chủ tịch Hàn, nghe danh đã lâu "
Hàn Đình Thâm cũng tiếp đó lịch sử đưa tay chào hỏi lại, "Âu Tổng, nghe danh đã lâu, rất hân hạnh được gặp ngài ở đây "
Cái nằm tay này quả thật rất nặng nề, kèm theo bầu không khí ảm đạm chen lẫn ở đám đông buổi tiệc,
Lúc này ông Hoàng phát hiện điều khác lạ, nên đã đưa cho mỗi người một ly rượu vang trắng, "Hôm nay tiếc vui mừng khánh thành khách sạn nhà họ Hoàng, mong hai vị cứ ở lại chơi vui vẻ, nào tôi kính hai vị một ly rượu "
Ông Hoàng mỉm cười với họ rất lịch sự, đưa ra ly rượu kính mời cả hai,
Ngay lúc này, Cố Ninh Tinh tay chặn lại ngăn không cho Hàn Đình Thâm uống rượu, vì suy nghĩ của cô nếu là một thư ký, cô cũng phải lo sức khỏe cho ông chủ của mình, "Chủ tịch, ngài không thể uống được đâu "
"Không sao " Hàn Đình Thâm nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu bảo mình không sao,
Ngay lúc này có một người trước mặt đang trong tâm rất khó chịu, anh ta dường như muốn tức đến đỉnh đầu rồi, anh ta hiện tại cứ nhìn chằm chằm khi Cố Ninh Tinh lại quan tâm người đàn ông khác,
Bầu không khí này, quả nhiên người thích thú nhất chính là Lâm Bình Chi, không những háo hức mà cô ta còn đắc ý với lời nói của mình, cô ta còn thêm dầu vào lửa nữa,"Ai da, chủ tịch Hàn ngài có một thư ký thật chu đáo quá nhỉ, biết chăm sóc cho ông chủ của mình luôn chứ, ngài thật có phúc "
Âu Thành Nghiêm nghe cô ta lên tiếng, làm cho anh ta càng giận dữ hơn, anh ta còn quay đầu về phía Lâm Bình Chi quát nhỏ nhưng lại chứa sự tức giận và lạnh lùng, "Bình Chi, em ít nói một chút "
Lâm Bình Chi lập tức run lên một cái, cô sợ hãi nhanh chóng im lặng ngay,
"Cô quá khen rồi, thư ký của tôi vừa đẹp lại giỏi, nên tôi rất tự hào " Hàn Đình Thâm vẻ mặt rất đắc ý với đối phương,
Âu Thành Nghiêm vẫn là không thèm để ý lời nói của anh ta, anh chỉ nhìn chằm chằm về phía Cố Ninh Tinh, anh ta dùng ánh mắt lạnh lùng muốn làm gì đó với cô ngay lập tức,
Ông Hoàng lúc này đành phải chào mọi người rời đi, vì thư ký của ông có chuyện cần ông giải quyết,
Lúc ông đi, vẫn để lại bầu không khí ảm đạm,
"Thất lễ với Âu Tổng rồi, tôi còn việc phải làm nên đi trước đây "
Hàn Đình Thâm lúc này phát phía xa bên kia là người quen, nên anh ta không tiện ở đây, anh vẫn là lịch sự chào hỏi Âu Thành Nghiêm rồi rời đi,
Cố Ninh Tinh chỉ biết im lặng, lặng lẽ đi theo sau Hàn Đình Thâm để giúp đỡ anh trong buổi tiệc,
Ngay lúc này đột nhiên đám đông của buổi tiệc quay quanh Hàn Đình Thâm và Âu Thành Nghiêm, họ hầu như là chia hai nhóm vậy,
Nhưng người đàn ông trưởng thành tham dự tiệc, dẫn theo một người phụ nữ đi cùng mình, điều đó sẽ khiến người đàn ông tự hào lắm,
Mọi người lẫn trai gái trong buổi tiệc ai nấy điều ngưỡng mộ cả hai, trai thì ganh tị anh có người phụ nữ đẹp bên cạnh, nữ thì ganh tị nhan sắc và thân hình gợi cảm quyến rũ của cô, lẫn chiếc váy mắc tiền của cô, vì nó là do nhà thiết kế nổi tiếng làm ra,
Cố Ninh Tinh ở gần Hàn Đình Thâm thật sự rất ngượng ngùng,
Và sau đó ngay lúc này dù Cố Ninh Tinh ở cách xa, thế nhưng cô lại tiếp tục có cảm giác không ổn, vì từ xa có người đang nhìn chằm chằm vào cô với ánh mắt rất đáng sợ,
Còn về phía Âu Thành Nghiêm, anh ta từ xa nhìn thấy dáng vẻ của cô, lại khiến anh ta rất khó chịu,sau đó thừa lúc Lâm Bình Chi không ở cạnh, vì cô ta đang nói chuyện với bạn bè,
Lúc này cảm thấy khó chịu giận dữ, cộng thêm cơn ghen nổi lên không kiềm chế được bản thân, mà nhanh chóng đi đến gần Cố Ninh Tinh mạnh bạo kéo đi
Cố Ninh Tinh giật mình không biết gì, mà mình đã bị kéo đi, cô hoang mang, "Anh... Anh làm gì vậy "
Bi lôi kéo đi mạnh bạo đến thô lỗ, nên cánh tay của cô rất đau, "Anh... Đau quá "
Dù Cố Ninh Tinh cứ hỏi la đau, hoặc vùng vẫy cánh tay, thế nhưng Âu Thành Nghiêm vẫn im lặng lôi kéo cô đi thật nhanh,
Cô lúc này đột nhiên bị kéo đi mạnh cộng thêm chiếc váy không thể đi nhanh, nên Cố Ninh Tinh đã té ngã rất là mạnh, "Ah... "
Âu Thành Nghiêm phát hiện, giật mình nhanh chóng quay lại xem cô ngay, nhìn thấy cô bị ngã nên anh ta rất lo lắng, dục vọng sự giận dữ trong tâm anh ta cũng hạ dần một chút
Anh phát hiện chân của cô đã bị thương nên cảm thấy có lỗi về phần mình quá mạnh tay, nên cau mày nhanh chóng bế cô lên đi đến phòng của khách sạn,
Âu Thành Nghiêm bế cô vào phòng đặt cô ngồi trên giường, anh ta lấy một chiếc hộp sơ cứu có sẵn ở trong phòng khách sạn đến,
Lúc này anh ta muốn xem chân của cô như thế nào, nên muốn kéo chiếc váy lên xem, nhưng Cố Ninh Tinh ngăn chặn tay anh ta lại không cho chạm vào, "Đừng, anh sẽ làm hư chiếc váy đấy"
Âu Thành Nghiêm nghe đến, anh ta liền tức giận ngay trừng mắt nhìn cô, lúc đầu anh ta chỉ muốn kéo lên xem chân của cô, nhưng khi nghe cô bảo vệ chiếc váy, anh ta không những không kéo mà còn mạnh tay xé nó rách đến tận đùi cô,
Cố Ninh Tinh giật mình tiếc nuối khi anh ta thẳng tay xé rách chiếc váy, nên cô liền muốn đẩy ta ra, nhưng chưa kịp làm thì, đã bị anh ta chạm vết thương khiến cô hét lên vì đau "Anh làm gì vậy, á đau "