Một công ty, nhất là một công ty lớn, điều kiêng kị nhất chính là giảm biên chế, điều này hình thành thương tổn cực lớn với lòng trung thành của nhân viên lâu năm, đồng thời cũng gánh vô số lời đồn đại từ bên ngoài. Trang Noãn Thần hồ nghi nhìn Trình Thiếu Tiên. Nhân viên tép riêu cỡ như cô còn hiểu rõ quy luật này, thì làm sao anh không hiểu?
Đối mặt với sự châm chích hùng hổ của chị Mai, Trình Thiếu Tiên càng thong dong, anh cười thản nhiên, "Chị cho rằng, nguyên nhân nào khiến Vương tổng bị điều đi?"
Chị Mai hơi đờ người.
Trình Thiếu Tiên điều chỉnh tư thế ngồi, ánh mắt lướt qua từng người, "Mọi người đang ngồi đây có biết chuyện quốc tế Tiêu Duy công khai gọi thầu không? Chính do Vương tổng chủ quan, xem nhẹ gói thầu này, nên mới tạo cơ hội cho công ty PR Oss - đối thủ của chúng ta nắm bắt, để gói thầu vốn thuộc về Đức Mã chúng ta lọt vào tay những công ty PR trong nước chia năm xẻ bảy miếng mồi béo bở này. Hiện tại, quốc tế Tiêu Duy vẫn đang tiếp tục gọi thầu, họ cần một công ty có bối cảnh quốc tế, có khả năng quản lý thương hiệu, marketing sản phẩm, cơ cấu tổ chức làm việc chuyên nghiệp nhất. Và cái tôi muốn mọi người làm chính là... đấu thầu thành công!"
Tất cả mọi người đều hốt hoảng, chị Mai nhíu chặt mày, Angel chau mày suy tư, một lúc sau Dương Thiên Vũ lên tiếng, "Trình tổng, xét theo mức ấn tượng của Tiêu Duy về chúng ta thì tỉ lệ thành công gần như là con số không." Anh nêu lên nỗi lo của mọi người, bởi vì trước đây khi Vương tổng lơ là dự án, làm lộ một loạt hạng mục vốn thuộc về Đức Mã với đối tượng cạnh tranh, khiến quốc tế Tiêu Duy bất mãn.
Tiêu Duy là một tập đoàn tư bản, có bối cảnh quốc tế hùng hậu được niêm yết trên thị trường, kinh doanh ô tô, bất động sản và hàng xa xỉ. Có rất nhiều công ty PR trong và ngoài nước muốn giành được hợp đồng của đối tượng này. Nghe nói năm nay Tiêu Duy thay đổi cơ cấu hoạt động, bắt đầu tiến công mạnh vào thị trường Trung Quốc, gây ra nhiều náo động trên thị trường.
"Chính vì vậy tôi mới trông đợi bản lĩnh của mọi người." Trình Thiếu Tiên xòe cả hai bàn tay, "Đừng quên đối thủ đang chờ đợi chế nhạo chúng ta. Sau khi công ty PR Oss thu mua công ty PR Maya vào năm 2001, đã hoàn thành bước quan trọng nhất trong chiến lược nội địa hóa. Tôi tự nhận thấy Đức Mã chúng ta đầy đủ năng lực cạnh tranh với họ. Mọi người đừng quên, chúng ta có nguồn lực doanh nghiệp và mạng lưới đối tác chiến lược vững mạnh phủ khắp toàn quốc, quan hệ hợp tác rộng rãi với nhiều tổ chức thương mại quốc tế, đại sứ quán, tổ chức tài chính quốc tế, cơ quan chính phủ Trung Quốc, tổ chức IOC, quỹ và cơ quan thông tin. Chúng ta có thực lực tiếp nhận đối phương là quốc tế Tiêu Duy. Công ty phát triển không phải ở chỗ nhiều người, mà là hiệu suất. Cái tôi muốn thấy chỉ là kết quả. Ba nhóm cùng cạnh tranh, ai có thể mang hợp đồng Tiêu Duy đến phòng làm việc của tôi trước tiên, nhóm nào thành công thì được ưu tiên giữ lại, nhóm nào đề xuất giá dự thầu bất khả thi nhất, tôi sẽ cắt giảm toàn thể."
Trang Noãn Thần vừa nghe liền hít đầy lồng ngực một hơi lạnh lẽo. Người này quá tàn nhẫn thì phải? Nghĩ vậy, bụng cô lại quặn đau, cô sợ hãi vội vàng cầu nguyện, lúc này phải chịu đựng, cô không muốn nòng súng chỉa thẳng vào mình, càng không muốn mình là người bị sa thải đầu tiên.
Angel chống gò má nhìn Trình Thiếu Tiên, "Trình tổng, nhóm chúng tôi vừa hoàn thành một show diễn lớn, phải chăng nên cân nhắc đến việc ưu ái?"
Trình Thiếu Tiên chưa kịp mở miệng trả lời, chị Mai đã cười lạnh lùng, "Nực cười thật, một show diễn thôi mà, có gì xuất sắc vượt trội nào, nhóm chúng tôi cũng vừa ký được hợp đồng trị giá năm mươi triệu, nếu theo lời cô nói, vậy nhóm chúng tôi có nên khoe khoang đôi chút không?"
"Chị Mai à, tôi không nghe nổi lời này của chị rồi. Tất cả mọi người làm việc đều vì công ty thôi, cái gì mà khoe khoang cơ chứ?" Angel biến sắc mặt, giọng nói cũng trở nên sắc lạnh.