Ngày hôm sau, trước cổng tập đoàn nhà họ Tư
" Thật đáng buồn khi tôi xuất hiện ở đây vào một ngày nắng đẹp của mùa xuân!" Cố Nam Hương nhìn lên bầu trời thở dài bất lực.
Nếu tổ chức không nói rằng cô chỉ có thể rời khỏi đây sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ này, cô sẽ không bao giờ quay lại nơi này, còn phải đến công ty của chồng cũ để xin việc!.
Tổ chức Bạch Hổ là một tổ chức bí mật lớn nhất thế giới, cô được sư phụ Vân Minh đưa vào tổ chức sau khi cô ra nước ngoài và ở đó 5 năm.
Vì tương lai của những đứa trẻ cô sẽ không bao giờ để chúng sống một cuộc sống liếm máu trên đầu mũi dao nữa.
Nghĩ đến đây, Cố Nam Hương thẳng lưng bước vào tập đoàn nhà học Tư.
Cô đã nộp hồ sơ qua website của tập đoàn chưa bao lâu và được thông báo đến phỏng vấn. Để khỏi gặp mặt chủ tịch công ty cô đã đến phỏng vấn vị trí trưởng phòng hậu cần.
" Xin chào, tôi là Cố Nam Hương đến đây để phỏng vấn." Sau khi gõ vào bàn 2 lần cô đã thu hút được sự trú ý của nữ lễ tân đang sơn móng tay.
"Các vị trí phỏng vấn không giống nhau cô muốn ứng tuyển vị trí nào?".
"Trưởng phòng hậu cần" cô kiên nhẫn trả lời lại.
Lễ tân bỏ dở việc xem tài liệu trước mắt, thảnh thơi nhìn Cố Nam Hương rồi đột nhiên đóng tài liệu lại, giọng điệu trở nên sắc bén.
" Phóng vấn đã kết thúc, vị trí đã có người ứng tuyển, cô có thể đi".
Cố Nam Hương bình tĩnh hỏi lại: "Xin lỗi, cô có nhầm lẫn không vậy?".
Nhân viên lễ tân ném lọ sơn móng tay xuống bàn, giọng điệu đanh đá: " Đừng tưởng tôi không biết mục đích của cô, nhìn bề ngoài thì là đến xin việc nhưng thực chất chỉ là để tiếp cận chủ tịch thôi".
Nghe thấy giọng điệu của cô gái này, Cố Nam Hương tức giận, có vẻ cô gái trẻ này có lẽ là fan girl của Tư Bắc Thần. Đáng tiếc cô hiện giờ đã không còn hứng thú với hắn ta. Cô chỉ thắc mắc là tại sao Tư Bắc Thần vẫn còn độc thân, có nghĩa là anh cùng Thẩm Mạn Ca chưa kết hôn sao?
Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau cô. Cố Nam Hương giật mình quay đầu lại, chỉ thấy Tư Bắc Thần đang đứng cách cô không đến 3m, với một khuôn mặt u ám bình tĩnh và uy nghiêm.
Chết tiệt! tại sao bản thân lại xui xẻo như vậy lại va phải mặt Tư Bắc Thần, đúng là xui xẻo mà.
"Chủ... tịch! Nữ nhân viên lễ tân sợ đến mặt mày xanh tái lại, móng tay sơn màu đỏ của cô ấy dính trên bộ quần áo nhìn như máu có chút đáng sợ.
" Đuôi việc cô ta". Tư Bắc Thần trân quý lời nói của mình như vàng chỉ nói ra một câu rất đơn giản và rõ ràng
Trợ lý riêng của Tư Bắc Thần, Chu Từ nhắc nhở anh ta từ phía sau:" Chủ tịch cô ấy là con gái út của chủ tịch Trần đến đây để thực tập".
" Công ty là nơi vui chơi sao?Anh muốn từ chức sao? Tư Bắc Thần nhìn Chu Từ với một ánh mắt lạnh lùng.
"Không, không". Trợ lý Từ đi tới quầy tiếp tân, nói với giọng điệu làm ăn" Cô Thẩm, mời cô".
Không quan tâm đến việc người phụ nữ cầu xin lòng thương xót hay tức giận như thế nào, Cố Nam Hương chỉ muốn đứng im ẩn mình.
Tuy nhiên, người đàn ông vẫn đi về phía cô với những bước đi uyển chuyển, mỗi bước đi đều như dẫm lên trái tim của cô.
"Đừng hiểu lầm, tôi không đứng về phía cô."
Tư Bắc Thần đứng trước mặt cô, mỗi lời anh thốt ra đều khiến cô lạnh sống lưng.
"Đừng hiểu lầm, tôi không nghĩ như vậy"
Cố Nam Hương cũng không chịu thua kém, bắt trước giọng điệu của người đàn ông để đáp trả lại một cách rứt khoát
Quen nhau 3 năm vẫn có ích, Cố Nam Hương có thể xử lý âm lượng và giọng điệu vừa phải, điều này khiến Tư Bắc Thần tức giận gấp đôi...
Anh nhíu chặt mặt, cúi đầu nhìn cô, sau 5 năm khí chất của người phụ nữ này dường như sắc bén hơn nhiều, hay là do anh chưa từng nhìn thẳng vào mắt cô?
Không để ý đến Tư Bắc Thần cô đi đến trước mặt thư kí Từ với nụ cười tiêu chuẩn trên môi"Tôi có thể phỏng vấn trưởng phòng hậu cần ở đâu?".
"Cái này______". Trợ lý cười khan một tiếng, nhìn thái độ của Tư Bắc Thần, lại nghe được lời phán quyết.
"Không cần đi". giọng nói của anh lạnh như đá, sau khi rời mắt khỏi Cố Nam Hương, anh ta nói với Chu Từ: " Hãy nhớ kỹ, người này sẽ không bao giờ được làm việc ở tập đoàn của chúng ta".
Trợ lý Từ cảm thấy đặc biệt chua xót:" Vợ chồng các người đang cãi nhau, đừng có lôi tôi vào giữa như vậy!!"
Nghĩ đến tổ chức, đã nhận nhiệm vụ thì không thể trái lời, Cố Nam Hương nghiến răng nghiến lợi, giơ tay nắm lấy cánh tay của Tư Bắc Thần:"Tôi muốn nói chuyện với anh."
Động thái này khiến những người có mặt ở đây hết sức kinh ngạc!
" Tôi nằm mơ sao? Cô ta sao lại dám đụng vào người tổng giám đốc!"
Trong cầu thanh, Cố Nam Hương ngăn Tư Bắc Thần đang chuẩn bị rời đi với tư thế dựa tường.
Nhận thấy tư thế này là không ổn, Cố Nam Hương lặng lẽ rút tay về
"Cô muốn nói gì?" Tư Bắc Thần hờ hững hỏi che dấu đi ánh mắt với cảm xúc phức tạp.
" Ngay cả khi tôi và cô đã ly hôn, cô cũng sẽ không chống lại tôi phải không, tại sao lại quay trở về. Rốt cuộc là cô có mục đích gì".
Cố Nam Hương nhất thời không nói nên lời, suy nghĩ một chút cô quyết định thể hiện khả năng diễn xuất đỉnh cao của mình: " Mục đích là gì ư, tôi đây chỉ là vô gia cư đi xin việc nuôi thân, không được sao?". Tổng giám đốc có thể nể mặt chúng ta là người cũ mà ban phát cho tôi một công việc không?.
Nói đến đây, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy xấu hổ và đau lòng. Nhưng nếu nhiệm vụ của tổ chức không thể thực hiện được thì cô sẽ chết rất thảm và còn làm liên lụy đến những đứa con.
Tư Bắc Thần nheo đôi mắt lại, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, người phụ nữ này thật sự rất ích kỷ và hay thay đổi. Anh còn có thể trông đợi điều gì ở một người phụ nữ đã bỏ rơi đứa con của mình?
Nghĩ xong, Tư Bắc Thần đột nhiên thích lại gần Cố Nam Hương đôi môi mỏng kề sát bên tai cô: " Làm thư ký của tôi, tôi sẽ cho cô một con số thoả đáng."
Cái gì?
Số tiền đó tuy rằng cô không thiếu, nhưng Tư Bắc Thần tốt như vậy quá là không bình thường chút nào.
Tuy nhiên không đợi Cố Nam Hương đặt câu hỏi, Tư Bắc Thần đã lạnh lùng bổ sung
" Chỉ có một yêu cầu, nghe theo lời của tôi vô điều kiện".
Cố Nam Hương lập tức tròn mắt:Quả nhiên ép người quá đáng chính là phong cách của Tư Bắc Thần.