Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hành Trình Phục Hôn Của Mục Tổng - Mục Anh Húc - Cao Trữ Tịch Full

Chương 146

Câu hỏi của Khương Giang khiến động tác xuống xe của Cao Trữ Mộc khựng lại, ả nhanh chóng hoàn hồn với nụ cười ngờ nghệch.

“Anh nói gì, em không hiểu?”

Nhìn ánh mắt chứa đựng ngây thơ không biết gì của Cao Trữ Mộc, Khương Giang lạnh sống lưng. Nụ cười cứng ngắc đã phản bội ả, Khương Giang biết ả hiện tại đang giả vờ, điều này làm cảm xúc trong lòng hắn rất bức bối.

Hắn hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén cảm xúc không cho nó bùng nổ, để bản thân nói chuyện với ả bình tĩnh nhất có thể. “Tại sao em vẫn muốn nói dối anh? Em định giả bộ ngu ngốc đến bao giờ?

Em thật sự cho rằng anh không để ý sao? Cao Trữ Mộc! Em coi anh là tên ngốc hả? Nghĩ anh không nhìn ra em có bệnh hay không sao?”

Nụ cười của Cao Trữ Mộc giật giật, ánh mắt lóe lên tia hoảng sợ, lo lắng không rõ bản thân diễn xuất thiếu sót điểm nào để Khương ang nhìn thấu.

“Sở dĩ anh muốn nói rõ với em trên xe, để em không bị người làm phát hiện, muốn giữ mặt mũi cho em. Anh khắp nơi bảo vệ em, em vẫn muốn dối trá với anh hả Mộc Mộc?”

“Em.” Cao Trữ Mộc không nói lên lời, cúi đầu cắn chặt môi dưới. Á không muốn lừa gạt Khương Giang, nhưng nếu ả không đóng vai kẻ điên, Mục Anh Húc chắc chắn sẽ giết ả, cho dù có Khương Giang can ngăn hay cầu khẩn. Trầm mặc lên đến đỉnh điểm, Cao Trữ Mộc nhỏ giọng nói. “Em xin lỗi.” Lời duy nhất ả có thể nói, Khương Giang tha thứ hay không, ả đều chấp nhận.

“Điều anh muốn không phải lời xin lỗi của em. Em có bí mật của bản thân, nhưng em không nên lừa dối anh. Hay em nghĩ anh không xứng được em tin tưởng?” Khương Giang trầm giọng nói.

“Không phải như vậy.” Ả lắc đầu phủ nhận. “Em luôn tin tưởng anh. Nhưng em không muốn liên lụy anh. Nếu Mục Anh Húc biết, anh ta sẽ trách móc gây bất lợi cho anh, em không muốn chuyện đó xảy ra.”

Cao Trữ Mộc hiểu rõ tính tình Khương Giang, tình cảm của hắn đối với cô vượt trên cả tình bạn với Mục Anh Húc, điều đó chỉ gây bất lợi với hắn.

Khương Giang không lên tiếng làm Cao Trữ Mộc tự xác định tâm lý, giọng điệu thoải mái nhiều. “Bây giờ anh biết em nói dối, thần kinh không vấn đề, anh giao em cho Mục Anh Húc, em cũng không nửa lời oán trách.”

Giọng nói buồn bã của Cao Trữ Mộc ngân vang khắp trong xe, cả hai im lặng nhìn nhau không nói.

Ánh mắt của Khương Trang bình lặng như mặt hồ, không còn sự rét lạnh vì bị lừa dối, không còn tia tức giận vì bị phản bội, hắn đột nhiên khịt mũi cười khẩy. “Mộc Mộc, đây là những gì em nghĩ về anh? Em nghĩ anh sẽ bán đứng em sau khi nắm được sự thật?”

“Em không có ý đó …”

Khương Giang cắt ngang lời ả. “Ngay cả khi không có mối quan hệ nào giữa chúng ta, anh cũng sẽ thuyết phục Mục Anh Húc để em có cơ hội làm lại. Anh không muốn em cả đời sống không như một con người, thiếu tự do và giả điên ngớ ngẩn.”

Nhìn vẻ thản nhiên của Khương Giang khi nói những lời này, Cao Trữ Mộc cảm thấy đau lòng. Á khó chịu trong lòng, hai mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói.

“Đã rất nhiều lần em muốn tìm cơ hội thú nhận với anh, nhưng thời gian càng kéo dài, càng khó mở miệng. Anh biết không, từ khi bố em qua đời, chưa có ai đối xử tốt với em. Anh là người đầu tiên. Anh quan tâm chăm sóc sinh hoạt hàng ngày, anh sẽ để tâm đến vui buồn của em. Em rất luyến tiếc cảm giác được quan tâm, và sợ hãi bị vứt bỏ..”

Hắn không ngờ Cao Trữ Mộc sẽ yếu đuối như vậy, vừa có chút cảm động liền nghe thấy ả thấp giọng lẩm bẩm. “Nếu A Húc đối xử với em chỉ bằng một nửa của anh thì thật tốt. Em sẽ không làm ra chuyện trái lương tâm để tổn thương người vô tội… Vì em quá thích anh ta, mới điên dại không suy nghĩ… cũng sẽ không dẫn đến việc lừa dối anh…”

Tên Mục Anh Húc được nhắc đến, tất cả xúc động ngay lập tức biến thành nỗi buồn không tên, được khắc chế, không biểu hiện trên nét mặt Khương Giang. Chịu đựng nỗi đau long lòng, hắn hỏi. “Đã lâu như vậy, em vẫn chưa quên cậu ta? Anh vẫn tưởng rằng tình cảm của em…”

“Anh cũng như người ngoài, nghĩ em thèm muốn vị trí Mục phu nhân Mục gia?” Cao Trữ Mộc cười sặc sụa, từ khóe mắt ả lăn ra giọt nước trong veo.

“Bản thân em cũng từng thôi miên bản thân như vậy. Em từng nghĩ chỉ muốn làm tình nhân anh ta, nếu bò lên vị trí nữ chủ nhân Mục gia, cũng là điều tốt đẹp. Nhưng bên nhau càng lâu, tình cảm càng ăn mòn trái tim, ngay cả khi rời xa, chỉ cần thấy anh ta đi cùng những người phụ nữu khác, em sẽ phát điên vì ghen tuông, không cách nào kiểm soát tình cảm của bản thân.”

Khương Giang đột nhiên thấy ghen tỵ với Cao Trữ Mộc, vì ả là người dám nói dám làm vì tình cảm trong lòng. Hắn bật cười, hỏi một câu không liên quan. “Em sống cùng anh một năm, có biết tình cảm của anh không?” Chủ đề thay đổi quá đột ngột, Cao Trữ Mộc bàng hoàng chưa ngẫm nghĩ xong, hắn đã cười thản nhiên. “Nếu anh cũng phát điên vì ghen tuông thì cuộc sống xung quanh em sẽ không yên ổn như bây giờ. Anh làm nhiều việc như vậy, hóa ra không chạm tới tim em, em vẫn chỉ một lòng hướng về A Húc.”

Cao Trữ Mộc đoán được ý tứ trong lời nói của Khương Giang nên không có trả lời.

Hắn không bận tâm sự im lặng của cô, tiếp tục nói. “Cả thế giới đều biết em yêu Mục Anh Húc, nhưng chỉ mình em không hiểu rằng, anh yêu em”

Ả sửng sốt há hốc miệng, ả không bất ngờ trước tình cảm này, mà ngạc nhiên vì hôm nay hẳn có đủ can đảm để trực tiếp nói lời yêu.

Sau khi trải lòng, tâm trạng Khương Giang nhanh chóng bình tĩnh lãnh đạm như thường ngày. Hắn xuống xe, vòng qua chỗ Cao Trữ Mộc, kéo mở cửa cùng nụ cười bất đắc dĩ. “Anh sẽ coi hôm nay không có chuyện gì xảy ra. Vào trong biệt thự, mọi chuyện vẫn như cũ.”

Nhìn bóng lưng Khương Giang lững thững đi vào biệt thự, cảm giác tội lỗi khác thường nảy lên trong lòng Cao Trữ Mộc. RA không có thời gian tự vấn lương tâm, chỉ có hai từ đơn giản lăn ra từ cổ họng. “Cảm ơn.”

Rời khỏi siêu thị, Hứa Cao Lãng lái xe đưa Uông Trữ Hạ đến nhà ông Hứa ở ngoại thành. Hai người vui vẻ xách túi lớn túi bé bước vào cửa nhà, nụ cười tắt ngúm khi nhìn thấy vị khách trong phòng.

Mục Anh Húc đang ngồi nói chuyện hài hòa với ông Hứa bên bàn trà. Không ai trong hai người nghĩ anh ta sẽ xuất hiện ở đây, Uông Trữ Hạ vừa quay đầu muốn rời đi thì bị ông Hứa phát hiện.

“Hai đứa tới khi nào vậy? Sao còn đứng bên ngoài?” Giọng điệu sang sảng vui mừng của ông Hứa làm Uông Trữ Hạ và Hứa Cao Lãng nhìn nhau bất đắc dĩ, cắn răng bước vào.

Ông Hứa hào hứng giới thiệu với giọng thân mật. “A Lãng, đây là Mục tổng của tập đoàn Mục thị. A Húc, đây là con trai tôi, Hứa Cao Lãng và bạn gái nó, Layla”

Nghe ông Hứa giới thiệu, Uông Trữ Hạ chột dạ, không dám ngẩng đầu nhìn phản ứng của hai người.

Mục Anh Húc cảm thán. “Không ngờ Hứa thiếu gia có bạn gái trẻ tuổi xinh đẹp như vậy.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!