Trong căn biệt thự xa hoa ở trung tâm thành phố, người đàn ông anh tuấn hào hoa, khí chất bất phàm, đang ung dung ngồi trên ghế sô pha bằng da tinh xảo, đôi mắt hoa đào thâm thuý, lúc nhìn thẳng thì tối đen trầm tĩnh, dưới ánh đèn, đôi mắt ấy trở nên lấp lánh lạ thường, khiến người đối diện không thể nào đoán ra được anh ta nghĩ gì.
Ngồi đối diện với người đàn ông, là một người phụ nữ sắc sảo, khiến bao người phải ngước mắt nhìn mê luyến, Giang Thi Tình khả ái kiêu sa, phong thái lúc cô ta uống trà cũng hết mức thu hút.
“Vũ ca, có người muốn gặp anh.” Hộ vệ mặc áo đen, đeo kính đen, cung kính đẩy cửa bước vào.
Vũ ca khoát tay, người kia lập tức hiểu ý, cho người tiến vào.
Trương Thu Phong đem cô gái đang ngất xỉu quăng vào ghế, không chút thương tiếc, tiếp theo đó, cô ta liền lắc lư vòng eo mảnh khảnh bước tới gần người đàn ông nguy hiểm, tiện thể ngồi xuống đối diện với Cảnh Mặc Vũ.
“Vũ ca, em có món quà muốn trao cho anh. Cô ta là người mà Lạc Hạo Đình quan tâm tới, nhất định sẽ có ích với anh.” Cánh tay Trương Thu Phong chỉ về phía cô gái bất tỉnh nhân sự trên ghế, trong mắt loé lên tia quỷ quyệt, cô ta muốn xem xem Lạc Hạo Đình có còn quan tâm loại phụ nữ lẳng lơ đã qua tay nhiều người đàn ông như thế không?
“Tô Uyển Ân…” Mi tâm Giang Thi Tình nheo lại, hai mắt cô ta sáng rực như đuốc, ngạc nhiên thốt lên.
“Đó là người em nói tới ư?” Thanh âm tràn đầy nam tính, Cảnh Mặc Vũ hơi nhướng mày, ánh mắt nghi hoặc liếc nhìn Giang Thi Tình, càng ngày càng thú vị rồi đây! Hai người phụ nữ đồng lúc tìm tới gặp anh giao dịch, đều vì đàn ông, xuất phát điểm cùng là một cô gái.
“Phải…” Giang Thi Tình mím chặt đôi môi thắm đỏ, trước khi đến đây rõ ràng cô ta đã hạ quyết tâm rất lớn, sao bây giờ lại lung lay thế này? Trong lòng cô ta cực kì hỗn loạn, thân là bác sĩ, làm sao có thể nảy sinh ý định hại người được chứ! Nhưng nếu Tô Uyển Ân còn bên cạnh Lục Cảnh Viêm ngày nào, thì cô ta ngày ấy tuyệt đối không có được anh. Tâm tình dậy sóng khiến ấn đường đột nhiên đen lại, thâm tâm cô ta trồi lên mối sợ, sợ nếu Cảnh Viêm biết chuyện sẽ thấu hận cô ta đến tận xương tuỷ, đến lúc đó mọi thứ không thể nào cứu vãn kịp nữa. “Nhưng mà… giờ tôi đổi ý rồi, tôi không muốn làm gì cô ta nữa…”
Giang Thi Tình hốt hoảng đứng dậy, tiến tới lay lay cánh tay Tô Uyển Ân, nhưng, cô mãi vẫn không hề có bất cứ phản ứng gì. “Vũ ca, có thể cho tôi đưa cô ấy đi không? Cô ấy… cô ấy đang mang thai… Anh mà làm gì cô ấy là sát hại hai mạng người đó.”
“Mang thai? Hai mạng người?” Cảnh Mặc Vũ nhếch mép môi cười tà mị, sóng mắt âm trầm như nước, anh ta mặc nhiên chẳng để mấy lời của Giang Thi Tình lọt vào tai. “Em có thể đi, nhưng cô ta thì không thể, ít ra bây giờ cô ta vẫn còn giá trị.”
“Loại phụ nữ ngu dốt như cô vĩnh viễn không bao giờ có phần thắng đâu! Người đàn ông của cô sớm muộn gì cũng vào tay người khác thôi!” Trương Thu Phong trừng mắt nhìn Giang Thi Tình, khoé miệng nở nụ cười tà ác.
“Tôi không muốn tranh giành theo cách bỉ ổi như này nữa.” Giang Thi Tình bắt đầu run lên cầm cập, cô ta không dám ngẩng đầu, vì sợ bắt gặp ánh mắt độc ác của Cảnh Mặc Vũ. Cô ta hối hận rồi, đáng nhẽ ra cô ta không nên tới đây!
“Bỉ ổi?… Hứ! Cô đã tới đây rồi còn có tư cách nói muốn hay không nữa sao?” Trương Thu Phong trước giờ chưa từng thua bất cứ ai, nhất là trong chuyện tranh giành đàn ông, mà lần này, Tô Uyển Ân lại là một uy hiếp cực lớn đối với cô ta.
“Được rồi, tôi không muốn nhìn thấy phụ nữ đánh nhau, các người muốn đánh thì ra ngoài.” Cảnh Mặc Vũ buông tiếng lạnh lùng, ánh mắt chắc nịch như thép như gang, khiến cả hai người kia đều sợ toát mồ hôi hột. “Mau cút hết đi, để mình cô ta ở lại.”
Cảnh Mặc Vũ hứng thú liếc mắt nhìn về phía Tô Uyển Ân, khoé miệng nhếch lên nụ cười ẩn nhẫn.
Không hổ là người phụ nữ được Lạc Hạo Đình để ý tới, phong thái thật mê người!
Đã là người mà Lạc Hạo Đình thích, thì Cảnh Mặc Vũ càng muốn để ý.
Khom lưng cúi đầu, Cảnh Mặc Vũ định bế Tô Uyển Ân đi về phòng, đột nhiên, cô cảm nhận được có một bàn tay đang đụng chạm trên người mình, theo phản xạ tự nhiên, cô bèn ra sức phản kháng.
Cô muốn mở to đôi mắt để nhìn rõ xem người ấy là ai, nhưng cả người cô mềm nhũn không xương, hai mắt híp chặt, không cách nào động đậy nổi. Trong đầu cô chợt nhớ tới cảnh Mặc Thanh bắt ép cô uống một viên thuốc kì bí… thì ra là…
Chết tiệt! Cả người cô bắt đầu nóng ran, trong lòng bất an mãnh liệt…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!