Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hạnh Phúc Đó Vốn Không Phải Của Em - Lạc Y Sương


Phương Hạo lái xe đưa cô đến trung tâm mua sắm sau đó anh đẩy xe đi theo phía sau.

Lạc Y Sương đều mua những đồ cần thiết cho anh ở nhà cô đã liệt kê ra hết rồi
“ Anh hạn chế hút thuốc lại không tốt cho sức khỏe.

Nếu cảm thấy khó chịu thì anh ăn kẹo nhé ” Lạc Y Sương trên tau cầm lấy hộp kẹo đưa lên cho anh xem
Phương Hạo nhìn cô gật gù, chẳng hiểu sao khi nhìn cô vui vẻ giúp anh lựa đồ như vậy anh lại cảm thấy rât vui, anh chỉ phía sau đẩy xe cho cô cứ nhìn cô mỉm cười vui vẻ như vậy
Ánh mắt Lạc Y Sương va phải đôi dép cặp hình con gấu trắng rất đáng yêu.

Cô cứ đứng đó nhìn do dự không biết có nên mua không, không thể mua một đôi vì nó là đồ cặp
“ Em thích nó sao? ” Phương Hạo thấy cô chăm chú nhìn nó mãi liền hỏi
“ Không có!...!Em đang định mua cho anh ” Lạc Y Sương lắc đầu nhìn anh nói, sau đó cô liền cầm lên đôi dép bông ấy, cô bảo nhân viên lấy size của anh
Phương Hạo không để ý nó là đồ đôi, nhưng cô chỉ mua một không mua hai, anh cũng không ý kiến gì với cô
Lạc Y Sương đứng trước quầy thanh toán, lâu lâu lại thoáng quay đầu nhìn đôi dép bông còn lại, cô không muốn người khác mua nó, cũng không muốn anh biết được đôi dép ấy là đồ dôi
“ Anh đem đồ ra xe đi em đi vệ sinh một tí ” Lạc Y Sương nhìn anh nói
“ Ừm ” Phương Hạo gật đầu sau đó cầm hết đồ đi ra xe

Cô đổi ý rồi cô cũng muốn mua nó, nhưng cô sẽ không để anh biết được đó là đồ đôi.

Cô nhạn tay cầm lấy đôi dép bông sau đó đến quầy thanh toán một lần nữa
Cẩn thận giấu đi trong túi xách, Lạc Y Sương vẫn mĩm cười đi ra xe như không biết gì
“ Em muốn đi đâu không anh đưa em đi ” Phương Hạo nghiên đầu nhìn cô
“ Chúng ta đi ăn kem nhé? ” Lạc Y Sương gật đầu nói
Phương Hạo lái xe cùng cô đi ăn kem, sau đó đi dạo cùng cô vui đùa hết một ngày.

Cùng cô ăn hết những món ăn lề đường, cùng cô tận hưởng không khí trong lành của ngày mới
Đến tối Lạc Y Sương cậm cụi xếp đồ vào vali cho anh, cô là người rất kĩ tính.

Đồ dùng cá nhân sẽ để riêng một ngăn, quần áo sẽ riêng một ngăn, hộp cứu thương nhỏ sẽ được đặt vào một góc nhỏ của vali.

Đôi dép bông cô đã mua cũng được đặt cạnh đó, khi nãy cô lấy rất nhiều đồ vì anh đi tận nữa tháng nên cần chuẩn bị nhiều một chút
Cô cũng không quên đặt vào hộp kẹo mà đã mua cho anh.

Phương Hạo ngồi dựa vào thành giường hai chân duỗi thẳng nhìn cô gái nhỏ cặm cụi sắp xếp đồ cho anh.

Đột nhiên anh lại muốn cô đi cùng
“ Y Sương...!Em có muốn đi cùng anh không? ”
“ Dạ thôi ạ! Anh đi làm mà, em đợi anh về ” Lạc Y Sương lắc đầu, cô không muốn làm phiền anh, sợ anh vì cô mà ảnh hưởng đến công việc
Với cả sang đấy cô cũng không biết đi đâu, vì nếu anh đi làm cô chỉ có một mình thôi, nên ở nhà vẫn thích hơn
Cất xong vali cho anh, cô mới bước đến giường vừa mới ngồi xuống đã bị anh kéo lại đặt cô dưới thân mình.

Chiếc váy ngủ mỏng không thể che hết đôi gò bông đang nhấp nhô bên trong
“ Anh...anh nghĩ ngơi sớm đi ngày phải bay sớm đấy ” Lạc Y Sương giật mình, hai má ửng đỏ nói với anh
Khi nãy tắm ra anh chỉ quấn một chiếc khăn ngang hông cô đã phải năn nỉ anh, anh mới chịu mặc quào chiếc quần thun ở nhà.

Nên cô ở dưới thân anh trước mắt cô là một cơ thể màu đồng săn chắc, múi nào ra múi đó rất rỏ ràng còn cộng thêm vẻ đẹp yêu nghiệt này
Tóc anh rủ xuống, khoé môi Phương Hạo nhếch lên nhìn mặt cô đỏ như trái cà chua liền muốn bật cười

“ Không sao! Khởi động một chút trước khi xa nhà đã rồi tính tiếp ” Phương Hạo dứt câu đã áp môi mình xuống môi cô mà hôn lấy
Lạc Y Sương dù không phải là lần đầu với anh nhưng kĩ thuật hôn của cô vẫn còn rất kém.

Xem ra Phương Hạo anh phải dạy cô một khoá
Phương Hạo thấy cô thiếu dưỡng khí liền rời môi cô chậm rãi nói “ Khi hôn nhớ phải thở ra ”
Bị anh nói cô liền ngại ngùng gật đầu sau đó quay mặt đi tránh ánh mắt của anh.

Phương Hạo vùi mặt vào hõm cổ cô hôn lấy, mỗi nơi đi qua đều để lại dấu hôn đỏ.

Phương Hạo hôn lên sương vai xanh của cô, tay thuận tiện kéo hai dây váy ngủ của cô tụt xuống, cô không mặt áo trong?
“ Ưmm ” Lạc Y Sương bật ra tiếng khi bị anh chạm vào đôi gò bông của mình
“ Em không mặc là để đợi anh? ” Phương Hạo ngẩn đầu nhìn Y Sương đang ửng đỏ vì bị kích tình
“ Không có...!” Lạc Y Sương nhỏ giọng
Anh tiếp tục dùng tay luồng vào bên trong váy ngủ của cô, cẩn thận cho vào bên trong cô
Lạc Y Sương không chịu được liền khó khăn nắm chặt gra giường “ Ưmm...!Đau..quá ”
Phương Hạo nghe cô lại ngón tay liền chậm lại, tay kia vẫn tiếp tục xoa lấy đôi gò bông của cô.

Bên dưới anh lấy tay ra, môi hôn lên đến bụng cô liền tiếp tục hôn xuống đùi của cô
Dừng lại nơi tư mật của cô, anh không ngần ngại hôn xuống.

Lạc Y Sương liền bật ra tiếng

“ Ưmm...Ưmm...Aaa...!Phương Hạo em...em khó chịu quá ”
“ Nói em muốn anh! Anh sẽ cho em ” Phương Hạo cởi bỏ những thứ trên người mình, liền hôn xuống môi cô nói
“ Em..em muốn anh ” Lạc Y Sương khó khăn nói
Phương Hạo liền mỉm cười “ Được cho em ”
Anh cho cậu bé mình đi vào bên trong cô sau đó chậm rãi ra vào, thấy cô dần chấp nhận theo được nhịp liền ra vào mạnh hơn
Lạc Y Sương từ đau đớn chuyển sang khoái cảm không ngừng bật ra tiếng rên rỉ “ Ưuu...Aaa...Chậm lại đau quá ”
Phương Hạo không nghe thấy cô nói, lời nói của cô truyền vào tai anh đều là tiếng rên rỉ yêu kiều.

Cả đêm anh đều muốn cô, hôn môi cô đến mức muốn xưng cả lên.

Tiếng gầm gừ của người đàn ông phóng thích tất cả vào bên trong cô, liền nằm xuống trên người cô
Lạc Y Sương mắt không mở nổi nữa rồi liền lăn ra ngủ luôn.

Phương Hạo lại bế cô vào phòng tắm, tắm cho cô mặc đồ lại cho cô sau đó mới lên giường ôm cô ngủ, còn Y Sương như mặc kệ thế giới cô chỉ muốn ngủ ngay thôi, áp mặt mình vào trong lòng anh ngủ ngon lành
( mn vote ủng hộ cho tui đi hay cho tui mụt hoa hồng cũng được ạ chứ tui vừa ôn thi vừa ra chao cho mn đó huhu).


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!