Sự việc tiếp tục tiếp diễn như thế cho đến 1 tháng sau. Liễu Trinh nóng lòng đẩy nhanh tiến triển của sự việc, cô phải chắc chắn rằng cắt được đuôi của Sa Sa và Hoàng Ân, bèn nghĩ thêm 1 kế sách
- theo bà, tiếp theo tôi nên làm gì sau việc đó (Liễu Trinh đang ở tổ chức)
- (ngồi tự ghế xoay, tay xoăn xoăn mái tóc) nhà họ Khải đang mong ngóng có đứa cháu đích tôn, vậy sao cô không thực hiện ước muốn của họ dù chỉ là giả vờ?
- (suy nghĩ hồi lâu) liệu có an toàn? tôi và Hoàng Ân chưa...... (ý nói chưa hề lên giường với nhau)
- (nhìn sâu thẳm trong ánh mắt của cô) cô cũng được phần lợi nhuận rất nhiều mà, có việc gì khó khăn đâu, đúng chứ?
Liễu Trinh băn khoăn lời của Trịnh Trâm, cô thao thức suốt cả tuần lễ, để chắc chắn rằng quyết định mình đưa ra trong thời gian dầu sôi lữa bỏng không bị chính mình phá vỡ
- đúng! chỉ còn cách này thôi!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
1 tháng không quá dài, nhưng cũng đủ để phá vỡ đi con tim vốn yếu đuối của Sa Sa. Từ dạo ấy, Hoàng Ân dường như ít gặp cô hơn, vô tình chạm mặt, hắn liền nghoãnh hướng khác, xem cô như người xa lạ. Ừ! đúng là xa lạ thật mà, có ai ngờ được một đứa được mang từ cô nhi viện về mà ước mơ cao sang ở chốn phồn hoa này đâu chứ
Sa Sa trở nên im lặng và ít nói hơn, sau khi làm hết tất cả mọi vuệc trong Khải gia, cô thu xếp nhanh chón để trở về phòng mình. Đôi khi, cô đứng sau cánh cửa phòng mình, nghe tiếp nói chuyện điện thoại từ Liễu Trinh gọi đến, chắc họ đang hạnh phúc lắm. Điều này thật khiến một nhành hoa đỏ thẳm cũng phải héo tàn mau
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- mong cô thông cảm, Khải gia chúng tôi không cho phép cô vào đây, thật sự xin lỗi cô (mọi người trong nhà đang ngăn cản sự có mặt của Liễu Trinh)
Mới sáng sớm đã bị làm ồn, phu nhân từ phòng bước ra, hơi nhăn nhó
- là ai? ai đến quấy nhiễu vào lúc này?
- thưa phu nhân, là.....là cô Liễu Trinh ! (mọi người run rẫy trả lời, vì họ biết cho cô ấy vào đây là 1 điều cấm kỵ đối với gia đình này)
- cái gì? (nhìn vào bóng dáng trước sãnh) là cô ....! (choáng váng)
Sa Sa nghe tiếng phu nhân vang vọng, liền chạy nhanh xuống cầu thang. Cô chợt khựng lại khi thấy Liễu Trinh đứng sừng sững ở đấy, nét mặt có vẻ hớn hở hơn những lần trước
- chào phu nhân, thời gian trôi nhanh thật (Liễu Trinh bước hiên ngang vào đứng trước mặt phu nhân)
- cô định đến để tiếp tục hành hạ con trai của ta hay là có 1 ý gì khác? đừng cái kiểu vòng vo ấy nữa....
- phu nhân bớt nóng, thật ra hôm nay tôi đến đây chủ yếu để gặp và cho phu nhân xem thứ này (đưa tờ giấy đến tay phu nhân)
Sa Sa cũng đứng ở cạnh đó. Cô không tin vào chính bản thân mình nữa, cô đang đọc những dòng chữ gì đây ? "xét nghiệm thai ư"? "thai được 4 tuần sao"?
Khải phu nhân thì đứng như trời trồng, ai nấy đều tò mò trong tờ giấy viết những gì