Mấy ngày sau, ngoài việc đến công ty đi làm, buổi tối Quý Hiểu Dư sẽ chạy đi tìm Chung Linh, cũng không biết Chung Linh có cảm ứng radar không mà luôn có thể tìm được thời gian hợp lý nhắn tin cho cô.
〈Hiểu Dư, dì làm rất nhiều sủi cảo, cháu đến nhà dì ăn tối đi.〉
〈Hiểu Dư, tí nữa dì muốn đi mua sắm, cháu có muốn đi cùng không?〉
〈Hiểu Dư, nhân lúc bây giờ còn chưa kết hôn, chúng ta phải tranh thủ cơ hội có thể một mình ra ngoài chơi, buổi tối chúng ta cùng nhau đi ra ngoài chơi đi!〉
〈Hiểu Dư…〉
Cứ như vậy, trêи cơ bản mỗi ngày Ngôn Dịch Thừa tan làm khi đến văn phòng cô thì đã không còn một bóng người.
Anh cảm thấy mình bị chính người phụ nữ của mình ném vào lãnh cung.
Ngôn tổng của chúng ta không cam lòng phòng không gối chiếc, lại sợ mẹ mình sẽ truyền thụ một số điều và khái niệm kỳ lạ cho Quý Hiểu Dư, cho nên mỗi khi tan làm đều đi đến nhà cũ.
Nhưng trong mắt người ngoài thì đây lại là một chuyện khác. Không lâu sau công ty bắt đầu rộ lên một số tin đồn nói gần đây tổng giám đốc và Quý Hiểu Dư đều không cùng nhau tan làm, sự tương tác giữa hai người dường như càng ngày càng ít, có phải chia tay rồi không?
Sinh hoạt mỗi ngày của Quý Hiểu Dư đều quá đầy đủ, căn bản không biết có một số người đang ngầm khua môi múa mép, Ngôn Dịch Thừa đương nhiên cũng không để ý, bởi vì mỗi ngày anh đều nghĩ cách cướp bạn gái từ trong tay mẹ mình về.
Mọi người thấy ngoài mặt hai người đều không có thái độ gì, dẫn tới càng ngày càng nhiều người tin vào chuyện này.
“Ui chao, tôi đã nói rồi, hai người họ không ở bên nhau được bao lâu đâu.” Mấy nhân viên tranh thủ lúc ở trong thang máy, bắt đầu trộm hàn huyên.
“Rốt cuộc chênh lệch cũng quá lớn, có lẽ cuối cùng tổng giám đốc cũng chú ý đến.”
“Chim sẻ bay lên cành cao muốn biến thành phượng hoàng, nằm mơ.”
Các nữ nhân viên nói càng lúc càng hăng say, một lúc sau mới nhận ra trong thang máy hình như còn có người khác, quay đầu lại thì nhìn thấy phía sau có một người phụ nữ trung niên, gu ăn mặc rất tốt, làn da được bảo dưỡng cẩn thận, nhưng ánh mắt kia lại không thân thiện cho lắm.
“Dì này, dì muốn tìm ai vậy?” Không hiểu sao bị nhìn chằm chằm, một nữ nhân viên trong đó cau mày hỏi.
Chung Linh nhàn nhạt liếc mắt nhìn bọn họ một cái, không để ý đến các cô.
“Dì à, không hẹn trước thì không thể tùy tiện đi lên.” Một nhân viên khác thấy thế, giọng điệu dần dần trầm xuống: “Nơi này không phải ai cũng có thể đi lên.”
Trước đây luôn có những người giả vờ rất tinh tế, bị lầm tưởng là khách hàng quan trọng của công ty nhưng thực tế lại đến quậy phá, muốn tìm Ngôn Dịch Thừa.
Chung Linh cười nhạo một tiếng, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn các cô: “Tôi không cần hẹn trước, có chuyện gì sao?”
“Vậy chúng tôi chỉ có thể kêu bảo vệ đưa dì đi.” Vừa dứt lời, thang máy đinh một tiếng, cửa chậm rãi mở ra, Chung Linh dẫn đầu đi ra ngoài, các nữ nhân viên phía sau lập tức vươn tay ra muốn bắt lấy bà.
Sau khi Quý Hiểu Dư và Ngôn Dịch Thừa mở họp xong, vừa đi ra đã nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Quý Hiểu Dư kinh ngạc, không nhịn được hô lên: “Dì?”
Chỉ thấy Chung Linh nhanh nhẹn thoát khỏi bọn họ, liền vui vẻ đi về phía hai người: “Hiểu Dư, dì nấu canh đặc biệt mang tới cho con uống.” Nói xong, bà cầm bình giữ nhiệt trong tay ra, nở nụ cười rạng rỡ.
“Dì không cần như vậy, vất vả dì phải chạy đến đây một chuyến, buổi tối cháu qua nhà dì là được rồi!” Quý Hiểu Dư vội vàng tiếp nhận, rất sợ canh kia quá nặng.
Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn lại đây, đặc biệt là các cô gái từ trong thang máy đi ra, vẻ mặt đầy hoang mang.
Ngôn Dịch Thừa bóp sống mũi, bất lực nhìn về phía Chung Linh, lại bị bà trừng mắt liếc một cái, trong lòng cảm thấy oan uổng không thôi.
Anh cũng chỉ có thời gian làm việc để có thể ở bên Quý Hiểu Dư, sao bây giờ cả thời gian này cũng muốn chiếm…
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Vừa dứt lời, anh rõ ràng nghe thấy một trận tiếng thở nặng, sắc mặt các nhân viên đó trắng bệch.
Người phụ nữ này hóa ra là mẹ Ngôn tổng!
Chỉ thấy Chung Linh lậo tức thay đổi sắc mặt, đôi mắt ngấn lệ quay đầu lại, vô cùng ấm ức chỉ vào những nhân viên đó: “Thừa Thừa, bọn họ vừa bắt nạt mẹ!”
Sức công kϊƈɦ của giọng nói này quá mạnh khiến nhiều nhân viên có mặt ở đây đều hơi choáng váng, những nhân viên bị bà chỉ đến hoảng sợ không được, chỉ thiếu chưa quỳ xuống xin tha.
Chung Linh quay đầu lại nhìn về phía Ngôn Dịch Thừa, nhỏ giọng oán giận: “Bọn họ còn nói xấu con dâu! Mẹ không cho phép có người bắt nạt Hiểu Dư của chúng ta!”
Quý Hiểu Dư ngẩn ra, lại nhìn về phía mấy nữ nhân viên kia, đột nhiên nhớ đến thật sự trong công ty có một số cô gái không thân thiện với cô, nhưng cũng chỉ có một vài người, cho đến nay cô vẫn không để trong lòng, nhưng bây giờ lại có người nhảy ra giúp cô, trong lòng ấm áp.
“Con đã biết.” Ngôn Dịch Thừa ngước mắt nhìn thoáng qua, giọng điện lạnh lùng: “Các cô đi lên đi.”
Kể từ đó, tin đồn thay đổi chóng mặt, bây giờ toàn bộ người trong công ty đều truyền Tổng Giám đốc và thư ký Quý sẽ sớm kết hôn!
Vô nghĩa, ngay cả trưởng bối cũng đã ra mắt, bước tiếp theo không phải kết hôn sao?
Nếu có thể trở thành con dâu của Ngôn gia, hơn nữa mẹ của tổng giám đốc lại rất thích cô, vận mệnh của bọn họ đều nằm trong tay Quý Hiểu Dư.
Sau đó Quý Hiểu Dư đột nhiên phát hiện thái độ của mọi người đối với cô không giống trước, một số nữ đồng nghiệp lúc trước nhìn cô không vừa mắt thì bây giờ gặp cô còn chủ động chào hỏi, may còn chưa khom lưng cúi đầu.
Mọi người đều là một phim trường diễn xuất …
Bạn đang đọc truyện tại Thích Truyện 247