Ngôn Dịch Thừa đẩy Quý Hiểu Dư lên tường mãnh liệt cắm hơn hai mươi phút, mỗi lần thọc vào rút ra đều phun ra rất nhiều dâm thủy, nơi hai người đứng đều có dấu vết, trong phòng mang theo một mùi ái muội, hơn nữa âm thanh cơ thể va chạm, có vẻ vô cùng dâm mĩ.
Quý Hiểu Dư đứng bằng một chân rất nhanh chóng không trụ được. Vốn dĩ hai tay yếu ớt chống vào vách tường, đến cuối cùng lại bị Ngôn Dịch Thừa thay đổi tư thế, đôi tay nâng lên móc lấy cổ anh ở phía sau, hai vú bị anh cầm nắm trong tay, không nhẹ không nặng xoa nắn.
“Ư a… Quá, quá nhanh… Nhẹ chút…” Quý Hiểu Dư há cái miệng nhỏ thở hổn hển, rất sợ chân mềm yếu sẽ ngã xuống nên chỉ có thể móc chặt lấy cổ anh, thừa nhận khoái cảm do sự xâm nhập của côn thịt lớn vào tiểu huyệt mang đến.
Một buổi tối cô cao trào gần năm lần, các giác quan trở nên nhạy cảm hơn, các lỗ chân lông trên khắp cơ thể như mở ra kêu gào, khắp nơi đều nóng ran, đặc biệt khi bị đôi tay anh chạm vào nơi đó.
Ngôn Dịch Thừa ngậm lấy vành tai cô từ phía sau, chậm rãi xoa nhẹ, giọng nói có chút khàn khàn: “Bảo bối, sắp tới rồi….” Anh vừa nói vừa tăng tốc độ, tư thế này có thể cắm rất sâu, mỗi lần cắm vào anh đều có thể cảm nhận được đỉnh quy đầu bị cô hút chặt kèm theo sự sung sướng khiến anh nhiều lần không nhịn được rên rỉ vài tiếng.
Sao tiểu bảo bối của anh lạnh có thể mất hồn như vậy…
“Dịch Thừa… A… Chậm một chút… Sẽ hỏng mất…” Ngay từ lúc bắt đầu cô đã không thể kìm được mà thở dốc, tiếng rên rỉ từ miệng cô không ngừng truyền ra, dần dần không thể khống chế được âm lượng.
Ngôn Dịch Thừa thấy cô thật sự sắp không được, đôi tay chậm rãi đi xuống vòng eo cô, cuối cùng giữ eo cô lại, gầm nhẹ vài tiếng rồi bắn tất cxả dục vọng của mình vào trong cơ thể cô.
Tinh dịch nóng bỏng bắn ra từng đợt, Quý Hiểu Dư cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng tưới lên tử cung cô, cơ thể theo bản năng run rẩy, mê mang nghe thấy từng đợt âm thanh, đó là âm thanh Ngôn Dịch Thừa từ trong cơ thể cô phát ra.
Anh nhẹ nhàng hạ chân cô xuống, chỉ thấy hai chân cô hơi dang rộng, hiển nhiên không co lại được, cơ thể không ngừng run rẩy, anh lập tức duỗi tay ôm cô lên, xoay người nhẹ đặt cô lên giường, liếc mắt nhìn xuống phía dưới. Tiểu huyệt đọc anh hung hăng cưng chiều hơi hé mở, tinh dịch màu trắng ngà bên trong không ngừng chảy ra.
Quý Hiểu Dư khẽ mở mắt ra, thấy anh đang nhìn chằm chằm vào chỗ đó của mình, muốn khép chân lại nhưng thật sự không khép lại được, chỉ có thể nhỏ giọng kháng nghị: “Đừng….. Nhìn…”
Ánh mắt nóng rực của Ngôn Dịch Thừa dời đi nơi đó, ngước mắt lên liền nhìn thấy mặt cô đỏ bừng, hai mắt nhắm lại, có thể thấy rõ sự mệt mỏi trên mặt, thăm dò nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn giữa lông mày cô: “Xin lỗi … Anh lại mất kiểm soát…”
Quý Hiểu Dư nũng nịu khẽ hừ một tiếng, thật sự không có sinh lực để nói chuyện với anh, nhưng theo bản năng lại nhìn anh, muốn nhận được hơi ấm từ anh.
Ngôn Dịch Thừa ôm cô vào lồng ngực, sau đó giúp cô đắp chăn bông, lấy vài tờ giấy vệ sinh trên bàn bên cạnh, cẩn thận lau chỗ giữa hai chân cô.
Sau đó anh đứng dậy thu dọn bàn trang điểm và sàn nhà một chút, nhìn bộ đồ ngủ trên sàn nhà của hai người, anh không khỏi cong môi, vốn muốn ôm cô đi tắm nhưng thấy cô rất mệt mỏi nên đành thôi. Anh đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm xong, mặc quần áo sạch sẽ, cẩn thận trèo lên giường, thuần thục ôm cô vào lồng ngực.
Anh cúi đầu hôn nhẹ lên má cô một cái, sau đó mang theo ý cười nhàn nhạt mà nhắm hai mắt lại, người phụ nữ trong lồng ngực anh như một chú mèo con, toàn thân mềm mại mang theo mùi thơm thoang thoảng, cảm nhận được cái ôm của anh theo bản năng càng nép vào lồng ngực anh hơn.
“Ngủ ngon, Hiểu Dư.”
Bạn đang đọc truyện tại thichtruyen247