Ánh đèn trong phòng mờ ảo, chỉ có một ngọn đèn trên bàn chiếu vào hai người, không ai lên tiếng, chỉ có tiếng thở hổn hển và tiếng tim đập thình thịch khiến người ta đỏ mặt.
Quý Hiểu Dư nhẹ nhàng rên rỉ, toàn bộ quần áo ngủ trên người cô đã rơi xuống sàn, đuôi tóc mỏng như lụa đen đung đưa từ bên này sang bên kia theo động tác của cô, hai chân bị Ngôn Dịch Thừa mở ra, hai tay yếu ớt đặt trên bả vai anh, đầu hơi ngửa ra sau, lộ ra đường cong cổ duyên dáng.
Hai mắt cô mê ly, lông mày thỉnh thoảng khẽ cau lại, hô hấp ở lồng ngực không ngừng phập phồng, cảm giác cả người hoàn toàn đặt ở dưới thân.
Lúc này Ngôn Dịch Thừa đang dùng tay không ngừng trêu chọc mật huyệt ướt át của cô, trên mặt đất đã có một vũng nước, là biểu tượng cho sự động tình của Quý Hiểu Dư.
Sau nhiều lần làm như vậy, anh đã cảm nhận rất rõ bộ phận nhạy cảm của cô, thỉnh thoảng lại dùng ngón trỏ ấn nhẹ vào nơi mềm mại bên trong, thậm chí còn dùng móng tay cà nhẹ, kèm theo đó là sự run rẩy của cơ thể cô, nước càng chảy ra nhiều hơn. Những ngón tay khác cũng không nhàn rỗi, ngón giữa và ngón áp út duỗi ra thọc vào rút ra trong tiểu huyệt cô, mỗi lần rút ra đều có thể cảm nhận được ngón tay bị thịt non của cô hút vào.
Anh vừa chống một tay lên bàn trang điểm, vừa quan sát hơi thở nặng nề không ngừng của Quý Hiểu Dư dưới thân mình. Đổi một góc độ khác có thể còn tưởng anh chỉ đang nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trong lồng ngực mình, lại không biết tay kia của anh đang hoành hành nơi mềm yếu nhất của người phụ nữ.
“Ư… A… Đừng, đừng làm vậy… ư…” Quý Hiểu Dư mang theo giọng mũi, hoàn toàn đầu hàng trước bàn tay của anh, nhưng không thể ngăn cản được, ngược lại như đang dính chặt vào tay anh.
Anh đã dùng tay cắm gần 20 phút rồi, chỉ riêng như vậy đã khiến cô cao trào một lần, mỗi lần đều không thể chịu được cảm giác bị anh trêu chọc bộ phận nhạy cảm, không biết kỹ xảo của anh tốt hơn chưa, nhưng chỉ như vậy đã khiến cô thoải mái không nói nên lời, cảm giác còn nhạy cảm hơn bình thường.
“Dịch, Dịch Thừa… A… Sắp không được… Ô ô…” Cô đột nhiên cuộn chân lại, bắp chân duỗi thẳng tắp, hai chân theo bản năng muốn kẹp lại nhưng lại bị anh chặn.
“Bảo bối thật chặt, chỉ dùng tay đã hút chặt như vậy…” Đáy mắt Ngôn Dịch Thừa mang theo ý cười, cố ý ghé sát vào tai cô, nhỏ giọng nói.
“Đừng căng thẳng… Thả lỏng chút…”
“Nói xem, có phải chồng em cắm em vô cùng thoải mái không?” Từ lần trước Quý Hiểu Dư gọi anh là chồng, sau đó khi mỗi lần làm tình anh đều vô cùng thích dùng cái xưng hô này.
Quý Hiểu Dư nhỏ giọng nức nở vài tiếng, nhắm mắt lại, gật đầu lia lịa: “Ừm… Rất thoải mái…”
“Sao lại chảy nhiều nước như vậy… làm tay chồng đều ướt rồi…”
“Đừng nói nữa… ưm…” Cô đỏ mặt lắc đầu, đáy mắt hiện lên một tia xấu hổ, chỉ cần nghe thấy anh nói mấy câu bậy bạ này thôi cũng khiến cô cảm thấy kích thích không thôi, đại não gào thét.
“Bảo bối, em cũng đút tay vào đi, cảm nhận bên trong có bao nhiêu ướt át.” Ngôn Dịch Thừa ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô, khàn giọng dụ hoặc nói: “Nào, đưa tay ra…”
Lúc này toàn thân Quý Hiểu Dư đã nhuộm một màu hồng nhạt, trong mắt rõ ràng lộ ra dục vọng, nghe thấy lời anh nói, đại não vô thức hợp tác, tay run đưa xuống.
“Sẽ quá căng… Ô ô…” Cô lẩm bẩm, tay nhỏ do dự ở trước tiểu huyệt, trước khi cô kịp phản ứng, Ngôn Dịch Thừa đã nắm lấy hai ngón tay của cô, cùng cắm vào.
“A…” Cô rên rỉ một tiếng, sau đó cả cơ thể ngã về phía sau. Ngôn Dịch Thừa ôm cô lại, không cho cô trốn, để cô dựa vào lồng ngực anh, cảm nhận từng đợt khoái cảm.
“Ha… Ưm a….. Đừng, quá nhiều… Thật trướng…” Cô thở hổn hển, tiểu huyệt theo đó chảy ra một đợt đâm thuỷ, ngón tay cảm nhận được sự khẩn trí phía dưới, trong người nóng bừng, bao bọc chặt ngón tay của cô và Ngôn Dịch Thừa.
“Có phải rất nhiều nước không…” Ngôn Dịch Thừa tiếp tục nói, như muốn khẳng định lời vừa nói sẽ khiến cô thoải mái.
“Thật nóng…” Quý Hiểu Dư ngẩng đầu muốn tìm môi anh, mê ly nhìn anh: “Dịch Thừa… mau tiến vào… Em muốn anh…”
“Tay của anh làm em không thoải mái sao?” Biết cô muốn nhưng Ngôn Dịch Thừa lại không vội cho, còn cố ý cười hỏi.
“Thoải mái… Nhưng…… Nhưng em muốn…” Quý Hiểu Dư đỏ mặt, nâng cẳng chân lên móc lấy eo anh, để lên bộ phận dưới thân đã sớm sưng to của anh.
Dù xấu hổ nhưng cô vẫn lấy hết can đảm nhìn chằm chằm Ngôn Dịch Thừa, chỉ thấy anh đang thở gấp, khi chạm vào bộ phận mềm mại của cô, không kiềm chế được mà thở gấp, đôi mắt dần thâm trầm.
Một giọt mồ hôi từ huyệt thái dương của anh trượt xuống, cô như bị bỏ bùa mê, nâng cằm lên hôn lên khóe miệng anh một nụ hôn.
“Nơi này nhớ anh…” Cô khẽ cắn môi dưới, nhẹ giọng nói ở bên tai anh, đồng thời nhẹ nhàng xoa nắn nơi đó của mình, quần ngủ anh lập tức dính một mảng nước, bị ánh đèn chiếu vào.
“Nơi này muốn chồng tiến vào.”
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen247.com