Trước mặt là nhiệt độ nóng bỏng của Ngôn Dịch Thừa, sau lưng là bức tường lạnh lẽo càng kích thích Quý Hiểu Dư hơn. Bởi vì đang đứng nên Ngôn Dịch Thừa cắm càng sâu. Lúc đầu cô sợ mình ngã nên chỉ có thể ôm chặt lấy anh, nhưng sau lại cảm nhận được Ngôn Dịch Thừa vững vàng ôm lấy cô, lúc này mới dần dần thả lỏng.
Ngôn Dịch Thừa thấy cơ thể cô không còn cứng ngắc như lúc đầu nên bắt đầu đâm thọc từ các góc độ. Anh đã biết chính xác chỗ nhạy cảm của cô ở đâu nên không ngừng đâm vào chỗ đó, mỗi lần rút ra đều có thể rút ra rất nhiều nước từ cơ thể cô.
“Ư ư… ư a…” Cô ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, thử cắn môi dưới không cho mình phát ra âm thanh, nhưng cuối cùng vẫn không phòng ngự được sự tấn công dồn dập của Ngôn Dịch Thừa. Mỗi lần tiểu huyệt sẽ theo bản năng kẹp chặp lấy côn thịt anh, cố gắng giữ anh để không cắm sâu như vậy.
Người Ngôn Dịch Thừa mồ hôi nhễ nhại, tiểu huyệt cô giống như có rất nhiều miệng, không ngừng mút chặt lấy anh, khiến anh thở dốc hết lần này đến lần khác.
Giọng nói của Ngôn Dịch Thừa đặc biệt có từ tính, kèm theo tiếng thở dốc càng thêm quyến rũ, rất nhiều lần Quý Hiểu Dư nghe thấy thanh âm của anh đều cảm thấy bản thân có thể đạt cao trào.
Đột nhiên, Ngôn Dịch Thừa đỡ lấy mông vểnh của cô, sau đó nâng lên, còn chưa kịp phản ứng, anh lại mạnh mẽ ấn xuống, côn thịt dưới thân cũng phối hợp đâm vào.
“Ư a! Quá, quá sâu!” Quý Hiểu Dư lập tức thét chói tai, vội vàng lắc đầu, nhưng động tác của Ngôn Dịch Thừa cũng không dừng lại, không ngừng lặp lại, thậm chí còn bắt đầu đi vào phòng khách.
“Không được…… Ư a……!” Cô không chịu nổi kích thích dưới thân, cuối cùng không nhịn được, bắt đầu lên tiếng rên rỉ: “Chậm một chút, sắp, sắp ra… Ư a… Ư…”
Ngôn Dịch Thừa vùi đầu vào đầu ngực cô mà mút: “Ai bảo em hút chặt như vậy…”
“Đừng… A… Ưm… Thật… thật trướng…” Cô thở hổn hển, cảm nhận được anh tàn phá viên đậu đỏ trước ngực mình, tiểu huyệt chảy ra càng nhiều nước: “Quá….. Quá, quá mạnh Dịch Thừa….. Ư a… Sẽ mút hư…..”
Ngôn Dịch Thừa hơi lùi lại phía sau, nhìn đầu nhũ bị mình mút đến đỏ hồng, nở nụ cười hài lòng sau đó ôm lấy cô đứng trước ban công, bắt đầu mạnh mẽ đâm vào.
“Sẽ, sẽ bị nghe thấy… Ư a!” Cửa sổ trên ban công không đóng, Quý Hiểu Dư khẩn trương hút càng chặt, cơ thể bị ngoại cảnh bên ngoài kích thích nên nhanh chóng thành công đưa cô lên cao trào.
Cảm nhận được dòng nước nóng bỏng của cô đang tưới lên trên quy đầu mình, ánh mắt Ngôn Dịch Thừa bốc cháy, tình dục càng sâu. Một tay đặt cô xuống, sau đó nhấc một chân cô lên, để cẳng chân cô treo trên vai anh, tiếp tục thọc vào rút ra.
Quý Hiểu Dư vừa mới đạt cao trào căn bản không chịu được kích thích như vậy, trên mặt vẫn còn mang theo nước mắt, vì vậy chỉ có thể nắm lấy cánh tay anh mới miễn cưỡng đứng vững.
“Ô ô ô… Sẽ… Sẽ hư…” Cô đã mất đi lý trí, nước mắt chảy ra, mãnh liệt cảm nhận thân mình muốn càng nhiều, nhưng lại không biết phải làm sao.
Ngôn Dịch Thừa cong môi, vươn tay ấn phía dưới: “Đồ ngốc, sẽ không hư.”
Âm đế bị anh ấn một cái như vậy, Quý Hiểu Dư thở hổn hển một tiếng, dưới thân lại phun ra một dòng nước.
“Sao lại nhiều nước như vậy…” Mỗi khi nhìn thấy dáng vẻ này của cô, Ngôn Dịch Thừa không khỏi thở dài một tiếng, há miệng ăn lấy đâm thủy.
Cảnh tượng này đã thành công kích thích Quý Hiểu Dư. Cô lập tức nhắm mắt lại, nhưng trong đầu đột nhiên hiện lên dáng vẻ vừa hạ xuống của Ngôn Dịch Thừa, đột nhiên muốn làm gì đó để anh vui hơn.
Nhìn đáy mắt cô đang tự hỏi, Ngôn Dịch Thừa còn chưa làm rõ, đã thấy cô nâng ngực mình lên, khẽ lay động rồi đưa đến trước mặt anh: “Dịch Thừa… hôn chúng nó đi…”
Đây là lần đầu tiên Quý Hiểu Dư làm ra hành động như vậy, đầu Ngôn Dịch Thừa bùm một tiếng, cắn răng: “Đây là em nói!”
Nói xong anh nhanh chóng cúi người, mút mạnh, một cái tay khác cũng không rảnh tích cực xoa nắn bên còn lại.
“Dịch Thừa….. Ư a… Thật lợi hại a… thật… Ưm… Thật thoải mái…” Quý Hiểu Dư buông lỏng cơ thể để hưởng thụ sự tàn phá của anh, dưới thân cũng phối hợp theo động tác của anh, chủ động hướng về phía trước nghênh đón côn thịt của anh.
Dáng vẻ này của cô đã thành công khiến côn thịt anh trướng đến lớn hơn, ước gì ăn toàn bộ cơ thể cô vào, muốn nhận được nhiều hơn từ cơ thể cô.
“Nói, có phải rất thoải mái không…” Anh hung hăng đâm vào, miệng kéo đầu vú cô ra.
“Ưm… Thoải mái… Ư a…” Quý Hiểu Dư há miệng, gật đầu lung tung: “Quá… Quá nhanh…”
Trông cô lúc này vô cùng gợi cảm, hành động quyến rũ, ngay cả ánh mắt cũng giống như hút hồn người khác, trong mắt Ngôn Dịch Thừa từng bộ phận trên cơ thể cô đều vô cùng hoàn mỹ.
Anh thở hổn hển một hơi, sau đó mãnh liệt đâm vào, cuối cùng mãnh liền bắn vào cơ thể cô.
Sau khi kết thúc, anh ôm chặt lấy cô, vừa thở hổn hển vừa lẩm bẩm.
“Em là của anh…”
Chỉ có thể là của anh……
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen247.com