Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Quý Hiểu Dư thành công khiến mẹ mình bật cười, ngữ khí trở nên nghiêm túc: “Đúng, mẹ, chính là người đàn ông đó, mỗi lần xem TV đều nói anh ấy lớn lên đẹp trai, là tổng giám đốc của bọn con.”

Nhìn con gái không giống nói dối, lúc này mẹ Quý mới thật sự tin, ngoại trừ vui vẻ, càng có nhiều không thể tưởng tượng hơn.

“Vậy… Vậy cậu ấy tốt với con không?” Bà vẫn rất đề phòng, rất sợ con gái bị người ta lừa, rốt cuộc trước nay bà không nghĩ tới sẽ có một ngày con gái và ông chủ ở bên nhau.

Lại là người đàn ông ưu tú như vậy, vạn nhất chỉ là chơi đùa thì sao.

… Mẹ, trông con ngốc như vậy sao!

“Anh ấy rất tốt.” Quý Hiểu Dư nhớ đến Ngôn Dịch Thừa, trêи mặt nở nụ cười hạnh phúc: “Cũng rất quan tâm con.”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi…” Mẹ Quý gật đầu, trong khoảng thời gian ngắn không biết còn có thể hỏi cái gì, khó tìm được từ nào.

Quý Hiểu Dư biết mẹ mình vẫn còn đang tiêu hóa, liền có kiên nhẫn nói cô cẩn thận một chút, bao gồm cả ngày thường Ngôn Dịch Thừa đối với cô có bao nhiêu tốt.

Cô nỗ lực để mẹ cô có ấn tượng tốt, thật sự Ngôn Dịch Thừa nên cảm động.

Nếu lại chọc cô tức giận, anh liền xong đời.

Mẹ Quý nghiêm túc nghe, sau đó sờ mu bàn tay của Quý Hiểu Dư: “Có thời gian dẫn cậu ấy về nhà gặp mặt, để mẹ và chú quen biết một chút.” Vẫn phải nhìn một chút, bà mới tương đối yên tâm.

Con gái bà thật ghê gớm, từ cao trung đến đại học cũng chưa từng thấy con bé có bạn trai, đoạn thời gian lúc mới tốt nghiệp cũng hoàn toàn không tin tức, sao đột nhiên bà lại có con rể giàu có.

Mẹ Quý nghĩ đến thân thế của đối phương, nhịn không được có chút lo lắng.

Người già rồi không thể không sợ hãi.

Quý Hiểu Dư rời khỏi nhà dưới ánh mắt đặc biệt quan tâm của mẹ, nghĩ lại đều cảm thấy buồn cười, cảm thấy mẹ mình thật sự quá đáng yêu.

Nhưng cô đã nói cho người nhà, là bởi vì cô thật sự rất nghiêm túc với đoạn tình cảm này, cũng rất muốn chung sống với Ngôn Dịch Thừa, từ đáy lòng cô vẫn chân thành mong đợi tình yêu của mình được chúc phúc.

Quý Hiểu Dư vui vẻ trở về nơi cô ở cùng Ngôn Dịch Thừa, vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Ngôn Dịch Thừa đang ngồi một mình trong góc sô pha.

Nhìn ngọn đèn duy nhất được bật lên, Quý Hiểu Dư có chút đau lòng.

Người đàn ông kiêu ngạo nhà cô ấm ức, thật sự rất đáng yêu, suýt chút nữa cô đã vươn tay ra muốn sờ đầu anh.

“Anh ăn cơm chưa?” Cô ngồi bên cạnh anh, rất cẩn thận hỏi.

Ngôn Dịch Thừa nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, gật đầu.

Sau khi Quý Hiểu Dư đi, anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề với Đồng Vũ Sam, sau đó sắc mặt cô ta trắng bệch bị anh không chút lưu tình “mời” ra ngoài, không đến nửa tiếng sau anh vội chạy về nhà, sau đó một mình đợi cô về đến 9 giờ.

Ngay cả cơm cũng ăn một mình …

Quý Hiểu Dư cong môi, thuần thục chui vào trong lồng ngực anh, hôn nhẹ lên chiếc cằm xinh đẹp của anh.

“Em thật nhẫn tâm, trực tiếp ném anh ở nhà một mình.” Ngôn Dịch Thừa liếc cô một cái, hừ hừ.

… Cái giọng điệu oán giận giống một đứa trẻ này là thế nào.

“Em tưởng anh muốn Đồng Vũ Sam ôn chuyện cũ…..” Lời này còn chưa nói xong, lập tức bị Ngôn Dịch Thừa liếc mắt một cái, cô lập tức thay đổi ngữ khí.

“Không không không, là em không đúng, em không cẩn thận quên mất thời gian!” Sao Ngôn tổng còn dính người chặt hơn cô!

“Về sau Đồng Vũ Sam sẽ không đến nữa.”

Hả, thật hay giả?

Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh, Quý Hiểu Dư có chút kinh ngạc, cũng có chút không ngờ tới.

Sao từ bỏ nhanh như vậy?

Thấy cô không phản ứng, Ngôn Dịch Thừa nhướng mày, nhìn cô hỏi: “Sao, em rất hy vọng cô ta đến?”

“… Không phải.” Chỉ là hạnh phúc đến quá đột ngột, cô nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

“Quý Hiểu Dư, anh phát hiện lá gan của em gần đây càng ngày càng lớn, nếu anh không nói thì em càng ngày càng kiêu ngạo.”

… Này sao đột nhiên tính toán như vậy.

“Em nào có kiêu ngạo…” Chẳng qua mấy ngày nay anh chỉ cần bò lên giường cô, cô liền đạp anh xuống.

“Anh mặc kệ, em phải bù đắp cho anh.” Nói xong, người nào đó bế người phụ nữ trong lòng ngực lên, đi thẳng vào phòng.

…… Chờ đã, không thể nói chuyện tử tế sao! Đừng không hợp một lời liền động tay động chân như vậy!

Ngôn Dịch Thừa như đòi lại mấy đêm nay, trong một đêm không ngừng đòi hỏi cô mấy lần, Quý Hiểu Dư sắp bị anh làm đến điên mất, từ đầu đến cuối cô chỉ nằm trêи giường rêи rỉ rồi bị xoay đi xoay lại, hoàn toàn không thể phản kháng.

Sự thật chứng minh cô không biết tự lượng sức, chọc đến Ngôn tổng là phải trả giá đắt.

Cuối cùng sau khi kết thúc, Quý Hiểu Dư lười biếng ghé vào ngực anh, không muốn nhúc nhích.

Ngôn Dịch Thừa vuốt ve làn da mỏng manh của cô, thần trí sảng kɧօáϊ, độ ấm trêи mặt cuối cùng cũng khôi phục, cảm thấy mỹ mãn mà nhắm mắt lại.

“Em đã nói với mẹ em… Chuyện của chúng ta.” Quý Hiểu Dư chọc vào cơ bụng săn chắc của anh, đề cập đến chuyện tối nay.

Ngôn Dịch Thừa khẽ mở mắt, nhìn người phụ nữ nằm trong lòng ngực mình, khóe môi nhàn nhạt cong lên: “Anh còn tưởng em muốn giấu anh cả đời.”

Quý Hiểu Dư xấu hổ, bĩu môi hừ hừ: “Em nào có…”

Ngôn Dịch Thừa nắm lấy ngón tay cô, đưa lên miệng hôn một cái: “Có cơ hội anh sẽ đến thăm nhà em.”

Anh phải cảm ơn mẹ cô vì đã sinh ra một cô con gái tốt như vậy.

Quý Hiểu Dư cười ngọt ngào, nhẹ nhàng gật đầu.

“Tháng sau sẽ có chuyến du lịch của nhân viên trong công ty, đến lúc đó em phải ở cùng phòng với anh.” Ngôn Dịch Thừa tiếp tục nói.

… Chờ đã, đang êm đẹp sao đột nhiên lại nói đến chuyện ở cùng phòng.

Quý Hiểu Dư ngơ ngác nhìn anh, cơ thể có chút cứng đờ.

Ngôn Dịch Thừa thở dài, xoay người đè cô dưới thân: “Hiểu Dư, anh muốn cho cả thế giới biết em là bạn gái anh, anh căn bản không quan tâm người khác nghĩ gì, trong lòng anh chỉ có em, người anh muốn chung sống cũng là em, không ai có thể làm ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta, hơn nữa chuyện này sớm muộn ai cũng biết.”

Anh muốn quang minh chính đại nắm tay cô, muốn đưa cô đi đến nhiều nơi, muốn cô an nhàn, muốn cô trở thành bạn gái danh chính ngôn thuận của anh.

Hốc mắt Quý Hiểu Dư ửng đỏ, duỗi tay ôm lấy anh.

Ngay từ đầu cô không đủ tự tin vào bản thân nên nhiều lần tránh né, nhưng bây giờ đã không có ai có thể ảnh hưởng đến hai người, cô cũng càng ngày càng tin tưởng vào quan hệ của hai người, tự nhiên không có gì phải sợ hãi.

“Giới hạn của anh kết thúc vào chuyến du lịch của nhân viên.” Ngôn Dịch Thừa hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói: “Sau khi kết thúc, chúng ta hãy nói cho mọi người biết.”

“Được.” Cô dán vào lỗ tai anh, ngoan ngoãn đáp.

Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen247.com

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!