Chương 58 :
“Đêm Milan” này, toàn thế giới chỉ có một bộ, bất kể là hoàng tộc hay danh nhân đều khó mua được.
Ngay sau đó, một số phóng viên đã tinh mắt và phát hiện ra tác phẩm nghệ thuật hiếm có này trên người Vân Ngọc Hân.
“Là ‘Đêm Milan!”
“Chiếc váy trên người của Vân Ngọc Hân là tuyệt tác của Ashley !”
“Trời ơi, đẹp quái Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một tác phẩm nghệ thuật đẹp đến thế!”
“Vân Ngọc Hân dáng người quá đẹp, hoàn toàn phô hết ra được vẻ đẹp của bộ lễ phục này!”
“Cô ấy đã tập múa ba lê từ khi còn nhỏ, thân hình đẹp như vậy, hoàn toàn là điều hiển nhiên!
Có vô số lời tán dương và cảm thán, đèn máy ảnh chớp nháy, lối vào khách sạn sáng như ban ngày.
Bị ánh đèn vây quanh, Vân Ngọc Hân nở nụ cười chuyên nghiệp trên môi, khoác tay Drizzt, mỉm cười nhận hết lời khen ngợi lẫn cảm thán.
Đế có thể mặc được bộ bóng đêm Milar này, Vân Ngọc Hân đã phải hao tốn rất nhiều tâm huyết.
Cô ta không cao bằng Vân Giai Kỳ Khi thiết kế chiếc váy này, Vân Giai Kỳ đã đo theo dáng người của mình.
Vân Giai Kỳ cao 1,72 mét.
Còn Vân Ngọc Hân chỉ 1,65 mét.
Khi chiếc váy được mặc lên người, khoảng cách 7 phân chiều cao, đều được thể hiện ra hết.
‘Vân Ngọc Hân dù gầy đến mấy cũng không thể làm nổi bật được khí chất của chiếc váy này.
Để bù đắp khoảng trống bảy phân, cô ta cố tình đi giày cao gót chín phân.
Đây là lần đầu tiên cô ta đi một đôi giày cao.
như vậy nên mỗi bước đi, cô ta đều phải cẩn thận.
Nhưng, cũng không uổng công cô ta khổ cực.
như vậy.
‘Vô số phương tiện truyền thông đã bị cô ta làm khuynh đảo và cảm phục.
“Ngọc Hân đẹp quá! Ngọc Hân, nhìn máy ảnh, cười một cái được không?”
“Ngọc Hân! Nhìn đây!”
“Ngọc Hân…. “
Nhiều phóng viên hào hứng gọi tên cô ta Mỗi bước đi của Vân Ngọc Hân, bị phóng viên ngăn lại bước chân, đều đáp lại bằng một nụ cười.
Nhất thời, trở nên nổi bật hơn ai hết.
Để có được một cảnh quay đẹp, các phóng.
viên liên tục chen chúc nhau Có những lời phàn nàn trong đám đông.
“Làm ơn đừng chen nữa?”
“Tôi tới trước, là ai chen ai? Đến sau thì đứng sau đi!”
“Để tôi chụp một bức đi! Các người chản hết ống kính của tôi rồi!”
“Ngọc Hân! Nhìn đây! Máy ảnh của tôi giơ lên rất lâu rồi, có thể cho tôi chụp một bức được Lối vào khách sạn quá đông phóng viên, chật kín đến không có lối đi Cảnh Nhiên ngồi trong xe, tức đến nghiến chặt răng Cô ta vốn nghĩ rắng Vân Ngọc Hân sẽ xuống xe trước, đến lúc đó bản thân xuất hiện cuối, chắc.
chản sẽ chiếm được nhiều ống kính nhất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!