Chương 536
Mộng Yến Mi nhíu nhíu mày, nhưng vì Lâm Tĩnh Anh đang ở đây nên Mộng Yến Mi không thể nhặt mớ tóc trong thùng rác trước mặt bà ta được, nếu không thì sẽ thật là mất mặt.
Nhỡ Lâm Tĩnh Anh hỏi thì bà ta biết phải giải thích như thế nào?
“Bà Cung, bà có khát không? Để tôi đi rót cho bà một tách trà nhé?” Lâm Tĩnh Anh bỗng nhiên hỏi một tiếng.
Mộng Yến Mi vừa nghe thấy vậy lập tức nói: “Được, đúng lúc tôi đang khát nước đây”
“Vậy chúng ta đi thôi?” Mộng Yến Mi nghe vậy ngẩn người thật lâu, sau đó đột nhiên nhìn thoáng qua thấy trong phòng Vân Ngọc Hân có ban công, thiết kế theo kiểu ngồi uống cà phê hóng gió, thì nói: “Hay là uống trà ở đây luôn đi, coi như trà chiều luôn”
Lâm Tĩnh Anh cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng vẫn không nói gì, kêu người giúp việc cùng đi xuống lầu chuẩn bị trà.
Đợi bọn họ đi rồi, Mộng Yến Mi mới nhanh chóng ngồi mở xuống thùng rác bên cạnh ra. Bà ta lục lọi khắp thùng rác, ngoài vài miếng bông tẩy trang cũ và giấy ăn ra thì tìm được một nhúm tóc rối.
Mộng Yến Mi cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn ói, nhắm mắt lấy nhúm tóc đó ra. Lúc bà vừa đứng dậy thì nhìn thấy hai cô người giúp việc đang đứng ở cửa, không biết hai người kia đã đứng ở đó nhìn bao lâu rồi.
Mộng Yến Mi trợn mắt, giật mình giấu tay ra sau lưng, nắm chặt nhúm tóc kia hoảng loạn cất vào trong túi xách của mình bên cạnh, sau đó cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Các cô đứng trước cửa làm gì đấy?”
“Thưa phu nhân Cung, chúng tôi tới dọn phòng.” Người giúp việc vẫn tỏ ra như không có chuyện gì.
Mộng Yến Mi nghĩ chắc các cô không nhìn thấy mình mới lục đồ trong thùng rác đâu, vì thế nói: “Vào đi!” Người giúp việc im lặng cúi đầu, vội vàng đi vào thu dọn phòng.
Lâm Tĩnh Anh và bà giúp việc bưng trà lên. Mộng Yến Mi không hề khát nhưng đã diễn trò thì phải diễn cho trót, vì vậy bà vẫn miễn cưỡng nhấp một ngụm trà, trò chuyện vài câu có lệ rồi vội vã ra về.
Lâm Tĩnh Anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bà Mộng Yến Mi này tới vội vàng đi cũng vội vàng, biểu hiện lại còn lạ lùng như vậy nữa là sao.
Cho nên khiến Lâm Tĩnh Anh cảm thấy nghi ngờ mục đích bà ta đến đây là gì?
“Thưa phu nhân, phu nhân Cung hình như hơi là lạ” Một người giúp việc đang quét dọn bỗng đi tới nói nhỏ vào tai Lâm Tĩnh Anh.
Lâm Tĩnh Anh nhướng mày: “Hả? Lạ chỗ nào?”
“Lúc nãy bà ấy lục thùng rác ạ, hình như là đang tìm gì đó trong đấy” Nghe người giúp việc nói mà Lâm Tĩnh Anh suýt phụt cười: “Không thể nào? Cô không có nhìn lầm chứ?” Sao Mộng Yến Mi có thể đi lục thùng rác được.
Người giúp việc lập tức nói: “Không thể nào! Chúng tôi không nhìn lầm đâu, chắc chắn là như thế” Lâm Tĩnh Anh nghe vậy càng cảm thấy kỳ lạ: “Trong thùng rác có gì sao?”
“Không có, đều là rác thôi, cho nên chúng tôi mới cảm thấy không giải thích nổi…”
“Được rồi, nói không chừng người ta có sở thích đặc biệt gì đó!” Lâm Tĩnh Anh cũng cảm thấy những hành động của Mộng Yến Mi rất kỳ quặc, không thể hiểu nổi.
Nhưng vẫn không nghĩ ra Mộng Yến Mi làm như vậy là có mục đích gì.
Mộng Yến Mi đem tóc của Vân Ngọc Hân vội vã chạy đến bệnh viện, sau khi đưa mẫu tóc cho bác sĩ thì lo lắng ngồi chờ kết quả.
Sau khi Cung Bắc nằm viện thì Cung Phi cũng tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!