Chương 1806
Phía sau, Vân Giai Kỳ nói “Phiền cậu chăm sóc Mạn Nhi” Lâm Bình Lân biết câu này Vân Giai Kỳ không phải là nói với Kỳ Thiên Nam, mà là nói với chính mình, nhưng, cô thật sự không biết không biết Mạn Nhi đang ở đâu, ngoài trừ lần đó ra, cô chưa gặp lại bất kì bé gái nào.
Cô thậm chí không biết, đứa bé gái đó có phải là Mạn Nhi không.
Kỳ Thiên Nam nghe thấy lời kia của Vân Giai Kỳ, nhưng không quay đầu lại nhìn cô, vì anh ta sợ trong bức tranh đầy màu sắc kia, cô lại là một màu đen trăng.
Ngay sau đó, đám người rời khỏi đình trong hồ nước, lên máy bay trực thăng.
Ôn Hải Thần ngồi bên cửa sổ, nhìn khu rừng từ xa bằng súng bản tỉa “Kì quái, trước đó rõ ràng mình cảm thấy ở đây có mai phục, vì sao họ lại không ra tay? Nếu như không biết vị trí, thì người của chúng †a cũng không có cách nào phục kích”
Lực chú ý của Kỳ Thiên Nam lại không tập trung ở khu rừng, †âm nhìn của anh từ đầu tới cuối đều dán vào Lâm Bình Lân đang lên phi cơ.
Lâm Bình Lân vừa lên được phi cơ, ngón tay thon dài lạnh buốt của anh ta, lập tức tóm chặt cổ hỏng của cô.
“Ư” Lâm Bình Lân mở to hai mắt, sợ hãi nhìn Kỳ Thiên Nam. Lần này rốt cuộc anh ta muốn làm cái gì Ấn đường của Kỳ Thiên Nam từ đầu tới cuối đều cau lại, Lâm Bình Lân có thể nhìn ra tâm trạng của anh ta không tốt “Wì cái gì tôi không nhìn thấy được cô ta?”
Sau khi anh ta hỏi xong, không những cảm xúc không chuyển biến tốt mà vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.
Lâm Bình Lân ngây người nhìn anh †a, chỉ cảm thấy bản thân sắp thở không ra hơi, cô ta phí sức lực đấu tranh, muốn Kỳ Thiên Nam bỏ mình xuống trước: "Ai, ai...”
Kỳ Thiên Nam buông tay.
Lâm Bình Lân ngã trên sàn trực thăng, thở hổn hển, đôi mắt ươn ướt.
cô ta ngẩn người hỏi: 'Cậu Kỳ, anh nói không nhìn thấy ai?” "Vân Giai Kỳ, tại sao cô ta lại là màu đen trắng?”