Chương 1800
Quá trình châm cứu không hề dễ dàng.
Lâm Bình Lân luôn giữ vững tinh thần, bởi vì trong phòng có nhiều người, hơi thở hỗn loạn, cô phải tập trung cao độ để ổn định đầu ngón tay.
Nhanh chóng, chính xác và tàn nhẫn.
Lúc Lâm Bình Lân đâm kim xuống, trên trán cô ta chảy ra một giọt mồ hôi lạnh, cô ta xoay tròn kim châm, nòng súng chĩa vào sau ót cùng lúc đó.
“Tốt nhất là cô đừng giở trò gì” Ôn Hải Thần luôn không tin tưởng Lâm Bình Lân, vì vậy ngay lúc kim đâm vào, anh ta đã rút súng ra rồi.
Lâm Bình Lân không có thời gian để giải thích, lần châm thứ hai cần châm ba huyệt vị cùng một lúc.
Bệnh mù màu là bệnh thần kinh, ngoài ra nó còn liên quan đến di truyền.
Để chữa bệnh bằng châm cứu cần phải có một lượng kiến thức rất lớn liên quan đến lý thuyết, không được xảy ra sai Sót gì.
Một khi có sai sót, bị liệt mặt đã được coi là nhẹ nhàng lắm rồi.
Trán Lâm Bình Lân không ngừng đổ mô hôi, không phải vì sợ hãi mà là vì mệt mỏi do phải tập trung tỉnh thần quá cao. Quá trình châm cứu kéo dài hai giờ đồng hồ.
Khoảnh khắc Lâm Bình Lân dừng tay, toàn bộ cánh tay và bả vai của cô ta đều run lên.
Cô ta thở hất ra rôi bước đến bên cạnh ghế sô pha ngồi xuống.
Ôn Hải Thần tiếp tục quan sát Lâm Bình Lân, khẩu súng trên tay chưa từng thả xuống bên hông.
Mục Hạ Quân nghiêng người trước mặt Kỳ Thiên Nam: “Anh Kỳ, anh nhìn thử xem bây giờ trên người tôi có màu gì?” Màu sắc.
Là màu sắc vô cùng rực rỡ.
Kỳ Thiên Nam bị mù màu toàn bộ, thuộc chứng rối loạn chức năng tế bào hình nón.
Trước đây trong thế giới của anh ta chỉ có sáng và tối chứ không hề có sự khác biệt về màu sắc.
Màu đỏ tươi trong mắt anh ta là màu đen đậm không có ánh sáng, cho nên màn đêm trong mắt anh ta chính là Sương máu vô tận.