Chương 1796
Đột nhiên Kỳ Thiên Nam ngước đầu lên, thấy Lâm Bình Lân căng thẳng đứng đó thì đôi môi mỏng cong lên, khóe mắt hơi cong nhưng ánh mắt vẫn tràn ngập vẻ lạnh lùng.
Lâm Bình Lân giật nảy mình, quay đầu đi không nhìn Kỳ Thiên Nam nữa.
Mục Hạ Quân siết chặt vai cô ta rồi đẩy cô ta xuống.
Ôn Hải Thần thấy thế thì định cầm túi bột trắng rời đi nhưng Kỳ Thiên Nam lại giơ tay cản anh ta lại.
Ôn Hải Thần cung kính cúi đầu, đưa túi bột trắng cho Kỳ Thiên Nam Kỳ Thiên Nam bước về phía Lâm Bình Lân, dùng đầu ngón tay cầm lấy túi bột màu trắng, động tác trông có. vẻ tùy tiện nhưng lại vô cùng quý phái, tao nhã.
Mặt anh ta không đổi sắc: "Thử chút không?”
Lâm Bình Lân không biết đây có phải là mánh khóe khảo. nghiệm của Kỳ Thiên Nam hay không nhưng dù sao thì bây giờ cô ta cũng không thể chết được, cho nên dù xảy ra chuyện gì thì cô ta cũng phải tuân theo mệnh lệnh của Kỳ Thiên Nam.
Lâm Bình Lân đưa tay nhận lấy túi bột trăng, mở ra rồi đổ Vào miệng.
Bụi bay đầy trời, vô cùng nghẹt thở.
Lâm Bình Lân không khỏi ho khan, nước mắt nghẹn ngào. nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh quan sát khuôn mặt Kỳ Thiên Nam, quan sát phản ứng của anh ta.
Kỳ Thiên Nam mỉm cười.
Anh ta giơ tay lên võ nhẹ hai cái: "Không tệ, tôi tha cho cô đấy”
. Lúc này Lâm Bình Lân mới nếm thử, mùi vị trong miệng không phải là thứ mà cô ta nghĩ tới mà chỉ là bột mì thông. thường.
Mục Hạ Quân buông tay đang nằm lấy vai Lâm Bình Lân ra, cô ta được tự do nhưng lại cảnh giác nên không nhúc nhích. Kỳ Thiên Nam ra hiệu cho Ôn Hải Thần đi theo, hai người lần lượt bước lên tâng.
Ánh mắt Lâm Bình Lân nhìn vào vị trí Kỳ Thiên Nam vừa đứng, cô ta ngơ ngác nhìn những túi bột màu trắng, vậy chẳng lẽ trong đó toàn là bột mì sao?
Hay là dùng thứ khác để ngụy trang?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!