Chương 1794
Ôn Hải Thần lập tức quỳ một chân xuống: "Xin lỗi cậu Kỳ, do thuộc hạ ngu dốt, lúc nào hỏi cái gì đêu không suy nghĩ kỹ!” Kỳ Thiên Nam bước đến bên cửa sổ biệt thự liếc mất nhìn những đám mây xa.
Anh ấy nói: 'Bây giờ hắn ta nghĩ rằng Mạn Nhi không ở bên người nên càng lo lắng cho sự an toàn của Mạn Nhi. Hản ta đã gửi tài liệu này, là thể hiện thành ý của giao dịch với tôi. Dù có điều tra ra hắn ta cũng không đụng tới đồ của tôi” Ôn Hải Thần chợt hiểu ra: 'Không hổ danh là cậu Kỳ”
Đôi mắt Kỳ Thiên Nam cụp xuống, nhìn thấy Lâm Bình Lân đang tung tăng ở bên ngoài biệt thự.
Anh cau mày: "Ôn Hải Thần, xem cô †a đang làm gì” “Vâng!” Ôn Hải Thần đi tới bên cửa sổ, không thoải mái nhìn Lâm Bình Lân: “Cô ta đúng là rất bận rộn. Cô ta tự làm thuốc màu và đang vẽ”
Vẽ tranh.
Kỳ Thiên Nam xoay người rời khỏi phòng, bước xuống lầu. Ôn Hải Thần nhìn thấy như vậy, lập tức đuổi theo, nghĩ rằng lần này có thể Lâm Bình Lân có thể chịu thiệt, Kỳ Thiên Nam không thích ai vẽ tranh trước mặt mình.
Bởi vì cùng một phác họa, màu sắc khác nhau truyền tải ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, vì mù màu nên Kỳ Thiên Nam rất khó phân biệt được màu sắc ban đầu của bức tranh, đương nhiên không thể dựa vào đó để nhìn ra được ý nghĩa của bức tranh.
Lâm Bình Lân vẩy thuốc màu không mục đích lên tấm vải trắng, đột nhiên cánh tay cô bị tóm lấy, chưa kịp điều chỉnh lại tư thế, cô đã bị ném thật mạnh xuống đất.
Đaul Toàn thân đau đớn khiến Lâm Bình Lân không thể đứng dậy được.
Cô ngây người nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt: “Ngài, †ôi chán quá nên...
Kỳ Thiên Nam ra lệnh cho Mục Hạ Quân: "Nhốt cô ta lại. Không có lệnh của tôi, cô ta không được phép rời đi nửa bước”
Mục Hạ Quân chấp thuận, túm lấy Lâm Bình Lân và kéo cô ấy về phía biệt thự.
Lâm Bình Lân không hiểu tại sao, nhưng cô biết đây không phải là lúc thích hợp để giải thích cho bản thân, cô để cho Mục Hạ Quân kéo trở về tầng ba.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!