Chương 1762
“Con muốn Bạc Tuấn Phong xem trọng con thì phải dùng đầu óc mà suy nghĩ, chứ không phải trở thành một người phụ nữ chanh chua!" Mộ Khánh An không kiềm chế được nóng nảy, giọng điệu của ông ta trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
"Xem trọng con sao? Anh ấy còn không thèm nhìn đến con nữa, con còn trông chờ gì việc anh ấy xem trọng con?" Mộ Ngọc My thấy thật nực cười.
Cô ta ước gì mình có thể lôi kéo Bạc Tuấn Phong, để lại tiếng xấu muôn đời!
Chỉ có như vậy thì tất cả mọi người mới nhớ đến bên cạnh. Bạc Tuấn Phong anh chỉ có một người phụ nữ là Mộ Ngọc My!
Những người khác chẳng qua đều là hư ảo trong gương, trăng trong nước!
“Cha dạy con như thế nào?” Mộ Khánh An tức giận đến tay cũng run lên: “Mộ Ngọc My, đầu óc con để ở đâu rồi!” “Cha, cha không giúp con gái mà còn...”
Đúng lúc này, di động của Mộ Khánh An kêu lên.
Ông ta ra hiệu cho Mộ Ngọc My giữ im lặng.
Mộ Ngọc My khó chịu mím môi, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dù sao thì cô ta cảm thấy chính mình không có bất cứ vấn đề gì, giới truyền thông kia thích viết thế nào thì viết.
Cô ta không có khả năng ngoan ngoãn chịu hết nỗi uất ức này!
Mộ Khánh An nghe âm thanh trong điện thoại, vẻ mặt liên tục thay đổi: “Sao có thể xảy ra chuyện như vậy? Ừm... Được rồi, tôi biết rồi, vậy người cô ta...
Ừm... Ừm.”
Cuộc gọi kết thúc, Mộ Khánh An đột nhiên trở nên như già nua rất nhiều, ông †a giơ tay lên xoa xoa mặt, trong đôi mắt đục ngầu tràn đầy khiếp sợ.