Chương 1722 "Chú Mộ, cháu sẽ cố gắng hết sức”
"Được rồi! Mộ Thanh Bằng, chú tin rằng với khả năng của cháu thì cháu nhất định sẽ không để chú thất vọng!” "Được"
Cúp điện thoại xong, Mộ Khánh An dựa vào thành giường, điếu thuốc trong tay cũng đã cháy hết. Ông ta tiện tay dập tắt tàn thuốc.
Trần Hà Ly bước ra khỏi phòng tắm và hỏi: 'Khánh An, ai vừa gọi cho anh đấy?”
Bà ta mặc một chiếc áo choàng tắm bằng lụa, vóc dáng rất chuẩn, mặc dù đã đứng tuổi nhưng vấn được giữ gìn và rất quyến rũ.
Đây cũng là lý do tại sao Mộ Khánh An không cầm lòng được.
"Không phải việc của cô”
Trân Hà Ly đã quá quen với việc này nên bà ta cũng không hỏi thêm gì nữa.
Trân Hà Ly đột nhiên nói: "Y tá gọi và nói rằng Khánh Linh đã tỉnh rồi nhưng con bé khóc rất nhiều. Chúng ta có nên quay về bệnh viện một chuyến để trấn an con bé không?” Mộ Khánh An vốn dĩ không muốn đi.
Nhưng sau một lúc trâm ngâm, ông ta gật đầu nói: "Cũng được”
Hai người họ trở lại bệnh viện.
Trong thang máy, bọn họ đã bất ngờ : gặp được Bạc Tuấn Phong đang đứng trước cửa. Mộ Khánh An muốn lên tầng trên, cửa thang máy vốn dĩ phải đóng lại nay đã mở ra.
Đứng ở cửa thang máy, Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nhìn Mộ Khánh An, vẻ mặt anh u ám đến đáng sợ.
"Bạc Tuấn Phong!”
Mộ Khánh An cười nói: 'Đã muộn như vậy rồi cậu mới trở về sao?”
Bạc Tuấn Phong không nói lời nào mà trực tiếp bước vào thang máy, nhưng anh vẫn nhìn chằm chăm vào hai người họ. Ánh mắt của anh mang theo một áp lực khủng khiếp. Kết quả là ngay cả Mộ Khánh An đột nhiên cũng không dám nhìn thẳng vào anh.
Đôi mắt của Bạc Tuấn Phong chứa đầy sự dò xét và thắm dò.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!