Chương 1719
Ngay khi Mộ Thanh Bằng sững sờ, Vũ Đồng nói: “Nghi phạm số 38... Chết rồi!”
“Nghi phạm số 38?”
Đó là Vân Ngọc Hân.
Mộ Thanh Bằng lập tức cầm lấy bộ đàm, chất vấn: “Vân Giai Kỳ đâu?”
Không biết vì sao, biết được người chết chính là Vân Ngọc Hân, anh ta lại thấy thở phào nhẹ nhốm.
Vũ Đồng nói: “Người... Người đó biến mất rồi! Chỉ có xác của nghỉ phạm số 38 tại hiện trường”
Trịnh Minh Cường cũng ngây người.
Người chết trong trại giam không phải là chuyện nhỏ. Mộ Thanh Bằng cũng ngây ngẩn cả người.
Không thấy người đâu nữa?
Một trại tạm giam lớn như vậy lại canh giữ nghiêm ngặt như thế.
Cửa bị khóa trái, người còn có thể đi đâu?
Trịnh Minh Cường nóng nảy: “Đi thôi, đi xeml”
Mộ Thanh Bằng nhìn thoáng qua Bạc Tuấn Phong, lại không biết nên nói gì.
Không thấy Vân Giai Kỳ, Mộ Thanh Bằng cảm thấy mình khó thoát được tội.
Mặt Bạc Tuấn Phong không thấy một chút gợn sóng, chỉ là dưới đáy mắt nhìn thoáng qua lạnh lùng hơn.
Bên trong trại tạm giam.
Đoàn người vừa chạy tới cũng thấy người khác chạy tới. Cửa mở rộng, trên cánh cửa còn có vết máu loang lổ. Vũ Đồng nói: “Khóa cửa bị khóa từ bên ngoài, nói cách khác...”
“Bên ngoài đột nhập vào?”
“Đúng vậy”
Vũ Đồng mở nguồn điện, lúc này trại tạm giam mới có ánh sáng.
Bạc Tuấn Phong vừa đi đến cửa, ngửi thấy một mùi máu tanh đã lạnh đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!