Chương 1696
Mặc kệ cô ta có kêu cứu như thế nào cũng vô ích.
"Đi.
Kỳ Thiên Nam nắm tay kéo Vân Giai Kỳ rời khỏi sân thượng.
Trần Khánh Linh vội vàng chạy tới chạy lui trên sân thượng, bị thiêu đốt hồi lâu, cả người như bị cháy sạch như sắp chết, cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa sân thượng đang mở, khó khăn đứng dậy, lần mò về phía cửa. “Cứu cứu... Cứu mạng với.”
Cô ta vừa mở cửa, từ trên cầu thang lăn xuống cầu thang. "Kêu ca càu nhàu nhiều thật đấy!”
Một số nhân viên bảo vệ tuần tra tòa nhà đã nhận thấy sự bất thường trên tầng thượng.
Bọn họ lần lượt lên lầu, lại liếc mắt một cái nhìn thấy trước cửa sân thượng có một ánh lửa kỳ lạ.
Nhìn gần hơn, bọn họ lập tức bị dọa SỢ.
"Cháy!"
Lúc đầu, bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ cảm thấy có một ngọn lửa bay qua, nửa đêm nửa hôm tưởng là ma trơi, nhưng khi bọn họ tập trung nhìn lại thì một nhân viên bảo vệ đã kêu lên: "Là con người! Đây không phải ma đâu!”
"Quả nhiên là con người! Cô ta bị thiêu cháy rồi! Người đâu mau tới đây!”
"Tôi sẽ gọi người đến!”
Một nhân viên bảo vệ đi gọi người đến.
Người kia cởi quân áo, ném lên người Trần Khánh Linh. Nhưng ngọn lửa ngày càng lớn.
Trân Khánh Linh tuyệt vọng đến cùng cực, khuyu gối xuống tường, đập đầu vào lan can thang cuốn, lập tức ngất xỉu.
Nhưng chẳng bao lâu, cô ta lại bị ngọn lửa đốt vào chỗ đau, cô ta khóc trong tuyệt vọng.
"Aaaaaaaal Đau quá! Đau quái”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!