Chương 1692
Vân Giai Kỳ ngẩn ra, xoay người, lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Kỳ Thiên Nam vang lên phía sau: “Nguy hiểm”
Cô liếc mắt nhìn một cái, một người phụ nữ mặc bộ đồ bệnh nhân, tóc tai bù xù đứng ở trước cửa, trong tay cầm theo một cái thùng, không biết bên trong đựng cái gì. “Trân Khánh Linh?”
Trần Khánh linh đột nhiên bổ nhào đến chỗ Vân Giai Kỳ. Cô ta mạnh mẽ đập tay vào Vân Giai Kỳ.
Nắp thùng được mở ra.
Chất lỏng bên trong lập tức dội lên khắp người cô.
Một mùi hãng hăng gay mũi bao trùm lấy cô.
"Vân Giai Kỳ nhận ra đây là mùi xăng!
Kỳ Thiên Nam cũng ý thức được người phụ nữ này định làm gì, theo bản năng nắm lấy tay Vân Giai Kỳ, kéo cô ra sau lưng “Anh là ai?” Trân Khánh Linh hung dữ hỏi Kỳ Thiên Nam: “Tôi cảnh cáo anh, đừng không biết sống chết! Hay là anh muốn cùng người phụ nữ này chôn cùng với tôi
“Chôn cùng?” Kỳ Thiên Nam nheo mắt lại: “Cô xứng sao?” "Ha hai! Anh hỏi tôi xem tôi có xứng không sao?”
Trần Khánh Linh luống cuống tay chân, đột nhiên lấy ra một cái bật lửa từ trong túi ra.
“Xet...xet” hai tiếng.
Trân Khánh Linh bật lửa Vân Giai Kỳ sợ tới mức la thất thanh!
Cả người cô toàn là xăng.
Trần Khánh Linh đây là muốn mạng sống của cô!
“Tôi cảnh cáo cô, đừng có làm xăng làm bậy” Kỳ Thiên Nam nói: “Tôi không muốn làm bẩn tay tôi”