Chương 1691
Tâng cao nhất của tòa nhà nội trú bệnh viện, có một sân bay cỡ nhỏ.
Trân Khánh Linh không suy nghĩ nhiều, cô ta tìm kiếm phương hướng đi đến phòng bệnh của Vân Giai Kỳ.
Gô ta vừa tới cửa phòng bệnh của Vân Giai Kỳ là đã thấy Vân Giai Kỳ đi ra khỏi phòng bệnh.
Cô còn chưa ngử?
Cô muốn đi đâu đây?
Trần Khánh Linh hơi ngạc nhiên, nhìn thấy cô đi đến lối đi an toàn.
Hiệu quả cách âm của bệnh viện rất tốt.
Mới vừa đẩy cửa ra, cánh quạt của máy bay trực thăng phát ra âm thanh rất lớn, đèn pha không ngừng quét qua quét lại. Vân Giai Kỳ ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy một chiếc máy bay trực thăng vũ trang, ở trên bầu trời xoay vài vòng rồi rơi ra một cái thang.
Một người đàn ông mặc một bộ quần áo quân nhân, bước xuống từ trên bậc thang, vững vàng nhảy xuống mặt đất.
Kỳ Thiên Nam...
Mí mắt Vân Giai Kỳ giật giật.
“Là anh”
Gió lạnh thổi qua.
Kỳ Thiên Nam phấn khởi đi đến, đôi mắt thâm thúy trong bóng đêm càng trở nên lạnh lùng hơn. Máy bay trực thăng bay đi Kỳ Thiên Nam đi tới chỗ của cô: “Giai Kỳ, có nhớ anh không”
Vân Giai Kỳ lùi lại một bước.
Cô cảnh giác nhìn quanh bốn phía, nhìn thấy Kỳ Thiên Nam đi một mình, không khỏi nghĩ ngờ: “Mạn Nhi đâu?” “So với anh, em càng muốn gặp Mạn Nhi hơn phải không?” Ánh mắt Kỳ Thiên Nam mang theo một chút mất mát.
Vân Thiên Nam mím môi: “Tôi muốn gặp Mạn Nhi”
Kỳ Thiên Nam đứng ở phía sau cô một lúc lâu, đột nhiên nói: “Có thể”
Anh ta bỗng nhiên đưa tay mình về phía cô: “Theo anh trở về”
Vân Giai Kỳ cảnh giác lùi lại phía sau lần nữa: “Không cần”
“Không cần?”
Kỳ Thiên Nam nhíu mày: “Sao lại không cần?”