Chương 1679
"Ừm”
'Vân Giai Kỳ năm xuống giường, bất chợt nghĩ tới điều gì: "Em còn chưa làm xong kiểm tra”
“Ngày mai làm cũng được”
"Được thôi...”
Bạc Tuấn Phong giúp cô đắp mần, rất nhanh rời khỏi phòng.
Anh vừa đi, Vũ Minh và Tiểu Bắc đã nhô đầu từ trong căn phòng nhỏ ra.
"Mẹ ơi?”
'Vân Giai Kỳ xoay người, hai đứa bé một trái một phải vây quanh bên giường.
"Mẹ làm sao thế:
lẹ bị thương!" Văn là Tiểu Bắc nhạy cảm nhất, vừa nhìn đã thấy vết thương trên vai của cô. Vân Giai Kỳ nhìn thoáng qua, lúc này mới ý thức được, máu trên bờ vai đã thấm ướt quần áo bệnh nhân.
"Là ai làm?" Ánh mắt của Vũ Minh đã ảm đạm xuống. €ó lẽ là từ nhỏ lớn lên bên cạnh Bạc Tuấn Phong.
Tính cách Vũ Minh giống Bạc Tuấn Phong nhất, lúc hai cha con tức giận, dù là việc nhỏ không đáng kể thì nét mặt cũng y như nhau.
"Vũ Minh ngoan, đừng gấp gáp- "Thế này mà không sao?”
Đột nhiên Vũ Minh quay đầu xoay người đi.
Vân Giai Kỳ căng thẳng ngồi dậy, còn tưởng răng cậu bé muốn đi đâu, chỉ chốc lát sau đã thấy Vũ Minh cầm hòm thuốc đi tới.
"Mẹ, đừng nhúc nhích”
Cậu bé đi đến bên cạnh cô, cẩn thận từng li từng tí mở cổ áo ra, cho đến khi trông thấy vết thương do cây trâm làm trầy, ánh mắt của cậu bé đau đớn, lập tức bắt đầu xử lý vết thương cho cô.
Tiểu Bắc thấy Vũ Minh cẩn thận như vậy, động tác lại rất rành rọt, cậu bé ngạc nhiên trước bộ dáng chuyên nghiệp của Vũ Minh.
"Bị thương không sâu chứ?” Tiểu Bắc nhích đầu lại xem. Vũ Minh nói: "Không sâu, sau này cũng không lưu sẹo” Tiểu Bắc lại hỏi: "Mẹ, mẹ có đau không?”
Vân Giai Kỳ nói: “Cảm thấy không đa Cô còn chưa dứt lời, Vũ Minh đã đố cồn sát trùng lên vết thương, cồn thấm vào, cô đau đến rên một tiếng, nhíu mày.
Tiểu Bắc cười nói: "Còn nói không đau?”
"Cồn có thể không đau à!" Vân Giai Kỳ lẩm bẩm một câu: "Không có thành phần Lốt sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!