Chương 1662
Vân Giai Kỳ khó chịu nói: “Tôi phải nói bao lần nữa! Tôi không muốn!”
Sự ác độc xuất hiện trên mặt Hàn Tâm Lăng: “Tôi bảo cô đưa tay đây không nghe hả? Phải nói bao nhiêu lần nữa mới ngoan ngoấn nghe lời đây!”
“Tôi không muốn!”
“Đưa tay cho tôi!” Hàn Tâm Lăng vừa cười vừa nói, âm thầm lưồn tay vào trong chăn túm lấy tay cô.
Vân Giai Kỳ đẩy cô ta ra.
Hàn Tâm Lăng liên tục lùi về sau, suýt nữa thì kim tiêm đâm vào người cô ta.
Hàn Tâm Lăng nổi giận ngay tức khắc, cô ta đi tới gần mép giường, giơ tay định tát một cái vào mặt Vân Giai Kỳ. 'Vân Giai Kỳ nhạy bén phản ứng lại Cô nhanh chóng túm chặt lấy tay Hàn Tâm Lăng, sắc mặt sa sầm, trong giọng nói lộ rõ vẻ lạnh lẽo như một nữ vương: “Cô định làm gì? Muốn tát tôi?”
“Bốp!" một tiếng.
Vân Giai Kỳ tát thẳng một cái lên mặt Hàn Tâm Lăng Tiếng bạt tai lanh lảnh vang lên, Hàn Tâm Lăng vội vàng che khuôn mặt đau rát của mình rồi nhìn cô bằng vẻ mặt không thể tin được.
Dáng vẻ hiện giờ của Vân Giai Kỳ hoàn toàn chẳng có chỗ nào giống người đần độn ngu ngốc cả, rõ ràng là một người bình thường “Cô không khờ sao?”
“Đúng là không biết xấu hổ. Cái bạt tai vừa rồi là tôi
thưởng cho cô, nếu không thì đừng trách tôi bất lịch sự” “Được lắm, ra là cô luôn giả ngu trước mặt Bạc gia. Hàn Tâm Lăng kích động như vừa nắm được điểm yếu của Vân Giai Kỳ, chuẩn bị giương nanh múa vuốt mà nhào về phía cô.
Vân Giai Kỳ đang định đánh trả thì bỗng nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân truyền đến mỗi lúc một gần Cô còn tưởng là Bạc Tuấn Phong quay lại nên mau chóng rụt tay về, giả bộ.
khóc sướt mướt: “Hu hu, chị y tá đánh em, y tá đánh người, mau cứu mạng, cứu cục cưng với!”
Tiếng bước chân tiến về phía phòng bệnh càng trở nên gấp gáp hơn.
Hàn Tâm Lăng cũng nghe thấy, cô ta muốn thu tay lại nhưng đã quá muộn Cửa phòng bệnh bị người bên ngoài đẩy ra Tiếng quát phủ đầu của một người đàn ông vang lên: “Có chuyện gì vậy hả?”
Vân Giai Kỳ quay lại nhìn về phía phát ra giọng nói kia, thấy Bạc Minh Lâm đang đứng trước cửa phòng bệnh thì ngay lập tức trợn tròn mắt.
Tại sao lại là anh ta?
“Lâm, Lâm gia.” Hàn Tâm Lăng sợ hãi lùi đến sát tường. Vân Giai Kỳ đảo mắt một hồi, bắt đầu khoác dáng vẻ ngu ngơ lên người mà diễn trông vô cùng sắc sảo, cô khóc hu hu rồi nói: “Hu hu. Chị y tá ức hiếp eml
Chị ý cầm kim đâm em lại còn đánh em nữa!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!