Chương 1644
Người đàn ông này hình như đã hoàn toàn quên mất vừa rồi chính anh ta đã dọa đứa bé này trước, muốn ném nó xuống biển mà.
"Sophia ngậm miệng không nói gì.
Cô ta rất hiểu tính tình của Kỳ Thiên Nam.
€ó thể nhìn ra được là anh ta bây giờ không có nhiều kiên nhẫn lắm.
Cô ta không dám nói linh tinh nữa.
Kỳ Thiên Nam nói: “Ngoan, không được khóc nữa, chú đưa cháu về phòng”
Mạn Nhi ấm ức, cau mũi nhưng không dám nói gì.
Cô bé nào có thể phân biệt được câu nói nào của Kỳ Thiên Nam là thật, câu nào là giả chứ?
Đến tận khi Kỳ Thiên Nam bế cô bé về phòng rồi mà Mạn Nhi vẫn sợ hãi như cũ, người vẫn run rẩy.
Cô bé trở về giường, ôm lấy đầu gối co tròn người lại, mắt đỏ hồng hơi sưng giống như một chú thỏ con.
“Mẹ thật sự không cần cháu nữa sao?” Giọng nói của cô bé khàn khàn không rõ lời.
Kỳ Thiên Nam ngồi xuống cạnh giường nhìn cô bé.
Mạn Nhi lại tủi thân nói: “Cháu muốn về nhà... Chú đưa cháu về nhà được không? Cháu muốn về nhà”
“Sau này, đây chính là nhà của cháu”
“Đây không phải là nhà của cháu..” Mũi của Mạn Nhi ngày cảng xót xa: “Cháu có nhà, cháu muốn về nhà của mình, cháu muốn sống cùng với mẹ cháu”
“Mẹ cháu sẽ về sớm thôi” Kỳ Thiên Nam cong môi: “Cháu chỉ cần ngoan ngoãn, không làm loạn, nếu không...”
Anh ta không nói tiếp nữa nhưng những gì anh ta muốn nói cũng rất rõ ràng tồi.
Mạn Nhi không dám khóc, nửa gương mặt đều chôn trong khuỷu tay, chỉ lộ ra hai con mắt nhìn anh ta với vẻ đánh giá.
Kỳ Thiên Nam đứng dậy chuẩn bị đi ra cửa thì Mạn Nhỉ bồng nhiên lại từ đẳng sau lên tiếng: “Chú sẽ không... Giết mẹ cháu chứ?”
Người đàn ông dừng chân.
Anh ta nghỉ ngờ quay người lại, Mạn Nhi lặng lẽ đánh giá anh ta, khóe môi đang run cầm cập.
“Trong mắt cháu, chú là người có thể làm ra tội ác tày trời đến thế sao?”
Kỳ Thiên Nam hỏi Mạn Nhi không dám nói gì Nhưng sự im lặng của cô bé đã chứng minh suy đoán của anh ta. Anh ta là một ác ma trong mắt của cô bé.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!