Chương 1640
Vân Giai Kỳ ngồi xuống, vẫn không quên che mắt của Bạc Tuấn Phong lại, vừa cúi đầu thấp xuống, vừa nhìn về phía vết thương ở trên bụng.
Yết thương được khâu lại cũng không lớn, hơn nữa còn dùng chỉ thẩm mỹ cho nên cũng không quá kinh khủng như cô đã nghĩ.
Một đường chỉ cứ như vậy mà được khâu dày đặc.
Sao lại có thể đau đến như vậy?
Vân Giai Kỳ nín thở tập trung từng li từng tí để suy nghĩ, cho đến khi không thể nghĩ được nữa cô mới xấu hổ mà nhìn qua hộp giấy ở bên cạnh. Vừa định rút tờ giấy ra, lập tức động vào vết thương, đau đến mức nhe răng trợn mắt. “Xong rồi?” Bạc Tuấn Phong hỏi?
“Ừm.”
Anh tiện tay rút mấy tờ giấy: “Anh giúp em lau”
“Không được!" Gương mặt Vân Giai Kỳ ngày càng đỏ.
Cho dù đã trải qua rất nhiều lân thân mân mật với Bạc Tuấn Phong, nhưng..
Cô là một người da mặt mỏng!
Bạc Tuấn Phong cũng không hiểu cô đang khó chịu vì chuyện gì.
"Anh đi ra ngoài đi!" Vân Giai Kỳ chỉ về phía cửa Bạc Tuấn Phong nói: 'Không cần anh sao?”
“Không muốn! Không muốn!" Vân Giai Kỳ lắc đầu: Anh đi ra ngoài đi! Em không thích”
Bạc Tuấn Phong khom lưng: "Không thích cái gì?”
"Em." Khuôn mặt của Vân Giai Kỳ lại càng đỏ hơn.
Làm sao cô có thể nói ra điều này được cơ chứ?
Bạc Tuấn Phong nhíu mày: "Hả?”
“Nếu anh còn không đi ra ngoài, em sẽ không để ý tới anh nữa” Vân Giai Kỳ nói ra những lời tàn nhẫn.
Lúc Bạc Tuấn Phong nghe thấy mấy lời này, anh mới cười: "Được”
Anh quay người lại và rời khỏi phòng tắm.
Lúc này, Vân Giai Kỳ mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô cố gắng rút mấy tờ giấy rồi nghiêng người về phía trước và miễn cưỡng thu dọn. Sau khi xong, cô đứng dậy rồi kéo quần lên từng chút từng chút một.
Khi cô vừa kéo cửa ra đã lập tức nhìn thấy Bạc Tuấn Phong đứng ở cửa. Cô cúi đầu, ôm bụng, muốn đi về phía giường. Người đàn ông ở sau lưng lại đột nhiên đưa tay vòng quanh vai cô rồi ôm cô vào lòng một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!