Chương 1636
Cô muốn nhận được câu trả lời Bạc Tuấn Phong sâm mặt lại: “Cô ta nói như vậy sao?”
'Vân Giai Kỳ gật đầu: “Ừm!”
Người đàn ông nheo mắt Không ngờ Mộ Ngọc My lại dám nói những lời như vậy trước mặt Vân Giai Kỳ.
Bạc Tuấn Phong xót xa ôm Vân Giai Kỳ vào lòng: “Giai Kỳ, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, em hãy nhớ là anh luôn ở bên em”
Vân Giai Kỳ bất giác ôm chặt lấy bờ vai anh, cô có thể cảm nhận được Bạc Tuấn Phong vùi mặt vào gáy của cô, hơi thở bỗng chậm dần.
Hình như anh đang kìm nén điều gì Lại như đang hít thở sâu...
Hơi thở ra nóng hổi Khoé mắt Vân Giai Kỳ chợt đỏ hoe.
Có lẽ cô đã đoán ra được điều gì đó.
Ở một khía cạnh khác, lời nói của Bạc Tuấn Phong đang chứng minh điều gì.
Mộ Ngọc My nói cô là con gà mái không biết đẻ trứng, nói cô không thế sinh con...
Chẳng lẽ là vì phần bụng của cô bị trúng đạn, cho nên... Cất bỏ... Tử cung ư?
Cô không thể sinh con được nữa Vậy Cung Bắc phải làm sao đây?
Trong lòng Vân Giai Kỳ nóng như lửa đốt, nước mắt rơi lã chã Bạc Tuấn Phong cảm nhận được có thứ gì đó nóng hổi đang rơi xuống vai anh.
Anh nhẹ nhàng buông ra. hai tay ôm lấy khuôn mặt cô, nhìn
đôi mắt đỏ hoe của cô, thấy rất rõ từng giọt nước mắt. Người đàn ông đau lòng hôn lên giọt nước mắt của cô: “Anh xin lỗi!”
Vân Giai Kỳ ngơ ngác nhìn anh, nhẹ nhàng chớp mắt, giọt nước mắt lại rơi.
Cô nghẹn ngào nói: “Em sợ.”
“Sợ chuyện gì?”
Vân Giai Kỳ mím môi, gượng cười: “Em sợ em biến thành một người anh không cần nữa”
“Anh vẫn sẽ cần em”
“Có thật không?” Vân Giai Kỳ cố nở một nụ cười: “Nhưng người phụ nữ xấu xa đó nói anh sẽ không cần em nữa...” “Là Mộ Ngọc My sao?”
“Ừm”