Chương 1610
Bác sĩ đang bôi lại thuốc cho anh ta một lần nữa, nhìn miệng vết thương cuối cùng như trút được gánh nặng: “Miệng vết thương không bị nhiễm trùng, xem ra không có gì đáng ngại rồi”
Kỳ Thiên Nam không để ý đến ông ta.
Đàn em đứng ở bên hỏi: "Kỳ gia, hôm nay anh có định xuất viện không? Ngày mai vẫn còn có lịch trình, giao dịch kia hay là để chúng tôi đi xử lý, anh không cần đích thân ra mặt”
Kỳ Thiên Nam nói: “Không cần, chiều nay tôi sẽ xuất viện” “Nhưng vết thương của anh. ”
“Không đáng ngại” Kỳ Thiên Nam nhàn nhạt nói: “Nếu không có việc gì ác người lui ra trước đi”
“Vâng' Tất cả mọi người lui ra bên ngoài.
Vân Giai Kỳ trông coi anh ta một đêm, vẻ mặt mệt mỏi, cô năm bò xuống cạnh giường lẩm bẩm một câu: “Anh cũng luôn làm cho người khác lo lảng.”
Cô vừa nói vừa ngái kỳ Thiên Nam vuốt tóc của cô nói: “Ngày mai em đi cùng tôi”
"Đi đâu”
ˆĐi thực hiện một giao dịch”
Vân Giai Kỳ cũng không thèm so đo lời anh ta nói, cô lập tức chìm vào giấc ngủ.
Kỳ Thiên Nam tựa vào đầu giường nhìn thấy cô nhanh chóng ngủ say, cũng biết đêm qua cô trông coi anh ta rất mệt nhọc. Vì thế cũng không đánh thức cô dậy. Ngày mai, tại nhà thờ Fiona anh ta phải đi thực hiện một giao dịch, Bạc Tuấn Phong cũng sẽ đi. Nếu Bạc Tuấn Phong cũng đi, vậy đương nhiên anh ta phải gặp gỡ Bạc Tuấn Phong một cách tử tế.
Buối chiều, Kỳ Thiên Nam và Vân Giai Kỳ cùng trở về khu biệt thự.
Tới biệt thự, Kỳ Thiên Nam để cô về phòng trước, còn anh ta thì đi đến phòng sách của Angesen.
Cửa phòng sách.
Kỳ Thiên Nam đẩy cửa đi vào, Angesen nhìn thấy anh ta đến: “Con về rồi à?”
"Sophia đâu?”
“Các người lui ra trước đi”
“Vâng' Tất cả mọi người lui ra bên ngoài.
Vân Giai Kỳ trông coi anh ta một đêm, vẻ mặt mệt mỏi, cô nằm bò xuống cạnh giường lẩm bẩm một câu: “Anh cũng luôn làm cho người khác lo lắng.”
Cô vừa nói vừa ngáp.
Kỳ Thiên Nam vuốt tóc của cô nói: “Ngày mai em đi cùng 1 "Đi đâu”
"Đi thực hiện một giao dịch”
Vân Giai Kỳ cũng không thèm so đo lời anh ta nói, cô lập tức chìm vào giấc ngủ.