Chương 161: Giám định ADN
“Cho nên… Cho nên chuyện ngày hôm nay, có phải là..” Vân Lập Tân không nói tiếp nữa.
Ông ta nghỉ ngờ rằng có phải là Vân Ngọc Hân đã sớm biết hai đứa trẻ này là con của Vân Giai Kỳ và Bạc Tuấn Phong sinh ra không, vì để diệt trừ hai cái gai găm trong mắt này mà tìm cách giết người diệt khẩu.
Đôi môi Vân Ngọc Hân run rẩy. Cô ta vừa muốn phủ nhận, Vân Lập Tân đột nhiên vội nói: “Dù con làm chuyện gì, đến lúc đó nhà họ Bạc sẽ truy hỏi con, con dù chết cũng không được thừa nhận, biết chưa?”
Vân Ngọc Hân khó tin nhìn về phía Vân Lập Tân.
Cô ta cứ tưởng Vân Lập Tân sẽ hỏi tội cô ta, lại không ngờ ông ta lại giúp đỡ cho cô ta.
“Cha à..”
“Ngọc Hân, dù có chuyện gì con cũng đừng giấu cha, con còn biết gì nữa? Ông già nhà họ Bạc có biết thân thế của Bạc Vũ Minh và Mạn Nhi không?”
‘Vân Ngọc Hân nói: “Có lẽ ông cụ nhà họ Bạc đã biết rồi, ông ấy biết Bạc Vũ Minh không phải con của con, nhưng ông ấy vẫn luôn che giấu. Anh Tuấn Phong cũng xem Bạc Vũ Minh là con của anh ấy với con. Nhưng thân thế của Mạn Nhi… Ông cụ nhà họ Bạc vẫn không ông ấy vẫn cho là đứa bé ấy đã chết yểu vào năm năm trước rồi!
Vân Lập Tân gật gật đầu: “Bạc Ngạn Thiên rất thương con, vừa mắt con, cho nên dù Bạc Vũ Minh có là con của Vân Giai Kỳ thật, ông ta cũng sẽ không thừa nhận, vả lại đây còn là chuyện tốt đối với con! Nhưng chuyện ngày hôm nay, ngoại trừ cha ra, con không được để người thứ ba biết, bao gồm cả mẹ con!”
“Vâng” Vân Ngọc Hân bối rối gật đầu.
“Nếu nhà họ Bạc có truy cứu chuyện này, con cứ sống chết không chịu thừa nhận, những chuyện khác cha sẽ xử lý cho con!”
Vân Lập Tân lập lời thề son sắt.
Ông ta đã có thể đoán được, chuyện ngoài ý muốn hôm nay thật ra cũng không hẳn là ngoài ý muốn. Cũng như ngay từ đầu ông ta đã biết bệnh tim năm năm trước của Vân Ngọc Hân vốn không tới mức chuyển biến xấu.
Ông ta có thể đoán ra được, chắc chắn là Vân Ngọc Hân biết thân thế của hai đứa bé này, muốn hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.
Ông ta lo lỡ chuyện này bị Bạc Tuấn Phong biết, nhà họ Vân sẽ hứng chịu tai họa ngập đầu.
“Cha à..”
“Con không cần phải nói nhiều với cha. Một khi nhà họ Bạc biết chuyện này, nhà họ Vân sẽ đi đời nhà ma!”
Vân Ngọc Hân bỗng biến sắc.
Vân Lập Tân đã biết cả rồi, vậy tại sao còn giấu diếm cho cô ta nhiều như vậy?
Từ trước tới nay cô ta vẫn luôn phải khổ sở giả bộ thành một cô chủ nhà giàu hiền huệ, để cho Vân Lập Tân vui vẻ.
Nhưng ông ta đã sớm biết, sớm nhìn ra cô ra là người như thế nào, vì sao ông ta còn muốn thay cô ta che giấu đi những chân tướng này?
Vân Lập Tân nhảm hai mắt, bỗng nhiên mở ra rồi nói: “Có một việc cha đã giấu con rất lâu rồi, chỉ là hôm nay cha không muốn lừa con nữa”
Ông ta bỗng giữ chặt vai Vân Ngọc Hân, nghiêm túc nói: “Ngọc Hân, con mới là con gái ruột của cha”
Vân Ngọc Hân nghe vậy, đứng hồi lâu vẫn không kịp phản ứng, nhẹ nhàng cười tự giễu, ánh mắt không ngừng lóe lên: “Cha nói gì?”
“Con là con gái của cha! Cha chỉ có một đứa con gái là con mà thôi, không phải Vân Giai Kỳ”
Vân Ngọc Hân há to miệng: “Sao… Sao lại thế được?”
“Con không tin ư? Thế Vân Giai Kỳ thì sao?” Vân Ngọc Hân vẫn không tin: “Trước đây khi con mười tuổi đã điều tra ra con không phải con ruột… Khi đó là làm xét nghiệm ADN..”
“Con còn nhớ khi đó con xét nghiệm ADN với ai không?”
“Với mẹ..”
Vân Ngọc Hân cau mày, cảm giác suy nghĩ trong đầu đã loạn thành một cục.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!